Vừa vào cửa chính.
Vừa nhìn thấy kiến trúc nguy nga ở phía xa xa thì bốn người Kỷ Ninh đã cảm thấy thời không chung quanh hỗn loạn. Tiếp đó bản thân đã bị chuyển dời đi.
Đây là một mảnh hư không bao la mờ mịt, trong hư không có một ít Hỗn độn tinh thần.
Bốn người Kỷ Ninh xuất hiện, đồng loạt nhìn về bốn phía.
- Đây là đâu?
Bốn người Kỷ Ninh đều có chút nghi hoặc lên tiếng.
Phiến hư không này quá mức yên tĩnh, giống như một mặt nước tĩnh lặng vậy. Hỗn Độn hư không chính thức hẳn phải có rất nhiều phong bạo hư không mới đúng. Hơn nữa ở tận cùng hư không sẽ là Hỗn Độn vô tận a! Mà hư không ở trước mắt này lại quá khổng lồ, mà căn bản cũng không có Hỗn Độn.
Sưu sưu…
Hư không giống như màn nước kéo ra, lộ ra một đầu Cự thú nguy nga ở phía xa. Bên trên cái đầu cực lớn của nó có đôi mắt giống như hỏa diễm sáng chói, ôn hòa nhìn về phía bốn người Kỷ Ninh, đồng thời cũng phát ra thanh âm. Tủy ằng thanh âm ôn hòa, thế nhưng lại vang vọng mỗi một chỗ trong phiến hư không này:
- Bốn tiểu gia hỏa.
Khánh Hoàn, Phong Nhất, Hỏa Tấn, Kỷ Ninh đều có chút kinh hãi.
Kỷ Ninh không kìm lòng được phải nhớ lại một màn lúc trước. Lúc trước hắn và các Tu Hành giả Thế giới cảnh khác bị một cái đầu của Cự Thú trực tiếp thôn phệ, về sau mới đưa đến Mang Nhai quốc.
- Bái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-hoang-ky/2380768/chuong-1112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.