Thời điểm Kỷ Ninh luyện thành tứ trọng thần lôi hơn một ngàn năm.
- Chủ nhân, chủ nhân, ta luyện thành, ta luyện thành.
Đan Bảo Thế Giới Thần chạy tới tìm Kỷ Ninh.
- Đi theo ta!
Sau khi Đan Bảo Thế Giới Thần thật sự nắm giữ chương thứ ba hoàn chỉnh, Kỷ Ninh lập tức mang theo Đan Bảo Thế Giới Thần rời khỏi thế giới động thiên đi bái kiến Đan Tôn Giả.
...
- Vào đi.
Trong động phủ lạnh như băng và đen kịt, Kỷ Ninh kìm không được cảm giác lạnh lẽo, điều này cũng làm cho Kỷ Ninh thở dài trong lòng, vì sao Đan Tôn Giả lại cứ lẻ loi một mình như thế? Cần gì chứ?
Kỷ Ninh nói thầm, đồng thời mang theo Đan Bảo Thế Giới Thần đi vào động phủ.
Trước lò đan cực lớn.
Đan Tôn Giả đang ngồi đó.
- Bắc Minh.
Đan Tôn Giả nhìn về phía Kỷ Ninh, ánh mắt nhu hòa rất nhiều.
- Bái kiến tôn giả.
Kỷ Ninh cung kính nói, Đan Bảo Thế Giới Thần lại ngoan ngoãn quỳ lạy.
- Ngồi đi.
Đan Tôn Giả phân phó.
Nói là ngồi trên thực tế Kỷ Ninh và Đan Bảo chỉ khoanh chân ngồi xuống mà thôi. Đan Bảo Thế Giới Thần hơi nhìn Đan Tôn Giả, cũng không dám lại nhìn chăm chú, hắn cũng ẩn ẩn buồn bực... Rõ ràng là từng nhìn thấy nhưng hắn có cảm giác mình không nhớ dung mạo của đối phương là gì.
- Tôn giả.
Kỷ Ninh mở miệng.
- Nếu như ngươi không ngại, gọi ta là Đan sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-hoang-ky/2380676/chuong-1159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.