Kỷ Ninh vô cùng kích động, chúa tể vĩ đại đã từng nói trước khi đi dị vũ trụ đến giúp Thiên Hỏa Mang Nhai sẽ có thâm tạ, không nghĩ tới đúng là lễ vật lớn.
- Dùng thủ doạn thời không của ta, chỉ cần mượn nhờ thời không bàn chạy trốn khỏi chết, chỉ sợ không có kẻ nào có thể đuổi theo ngươi.
Chúa tể vĩ đại có tự tin tuyệt đối.
- Nhưng ngươi cũng phải cẩn thận, đại năng giả có vô số thủ đoạn khó lường, thậm chí có tồn tại đáng sợ sẽ ra tay trước khi ngươi kịp sử dụng thời không bàn, cho nên, có thời không bàn cũng phải cẩn thận.
- Vâng.
Kỷ Ninh cung kính nói ra, đồ đệ Phù Bác Đạo Quân được sủng ái như vậy, khẳng định cũng có bảo vật hộ thân hưng không phải vẫn chết trong tay của Tam Tàm Đế Quân hay sao?
- Chúa tể, ta muốn rời khỏi Mang Nhai quốc, không biết...
Kỷ Ninh liền mở miệng, dựa theo quy củ Mang Nhai quốc, thành Đạo Quân mới cho phép rời đi.
- Có thể, ngươi trực tiếp đi tìm Kiếm Cung Mộc Hoa là được.
Lão giả râu bạc nói.
- Xông xáo bên ngoài, chính ngươi phải cẩn thận, thời điểm nhỏ yếu là lúc dễ chết nhất, đi đi.
- Vâng.
Kỷ Ninh cung kính bái biệt, hắn lập tức cưỡi thời không truyền tống trận đến hoàng cung, về sau lại từ hoàn cung quay về Kiếm Cung.
Đưa mắt nhìn Kỷ Ninh rời đi, lão giả râu bạc gật đầu.
- Mấy tiểu gia hỏa thu hoạch cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-hoang-ky/2380670/chuong-1162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.