Chương trước
Chương sau
- Muốn đi?

- Cho ta ——

Lúc các đệ tử Đông Kỳ Phái đang giận dữ muốn ngăn cản sứ giả.

- Cho hắn đi!

Lôi Tân Đạo Quân lạnh lùng nói.

Tất cả đệ tử Đông Kỳ Phái chỉ chỉ có thể nhịn xuống.

- Hừ, ta có phân thân chi thuật, các ngươi giết cũng giết vô ích.

Nam tử dị tộc mặc giáp đỏ cười lạnh, lập tức hung hăng càn quấy rời đi.

Lôi Tân Đạo Quân chỉ yên lặng nhìn xem, hắn còn không đến mức tức giận một tên Thế Giới Cảnh, hắn tức giận chính là Cửu Trần giáo chủ.

- Bắc Minh đạo hữu.

Lôi Tân Đạo Quân nhìn sang Kỷ Ninh đứng ở nơi hẻo lánh.

- Ta đều nhìn thấy.

Kỷ Ninh gật đầu cười nói:

- Đến thì đến đi, ta ở trong Đông Kỳ Phái đã hơn vạn năm, cũng chờ Cửu Trần Giáo tới.

Lôi Tân Đạo Quân thở ra một hơi:

- Có những lời này của đạo hữu thì ta yên tâm rồi.

Trong hư không hắc ám hỗn loạn.

Trong một tòa thàn điện lơ lửng, trong thần điện đang có rất nhiều người tu hành đang bay tới.

Tại nơi cao nhất trong đại điện có một nam tử đang mang mặt nạ bạc bay tới, đương nhiên uy danh Cửu Trần Giáo chủ của hắn cũng không nhỏ trong cương vực chung quanh, vô số sinh linh cần phải nhìn sắc mặt của hắn, hắn tà ác cường đại, tại vô tận năm tháng qua đi, hắn đã trở thành nỗi sợ hãi của các cương vực này.

Hai bên phía dưới của đại điện có ba phó giáo chủ đang đứng.

- Giáo chủ.

Một trong ba vị phó giáo chủ ‘Nhã Phù Đạo Quân’ lên tiếng:

- Thời gian mười năm đã tới, Đông Kỳ Phái cũng không có di chuyển, chúng ta làm cái gì bây giờ?

- Còn cần phải nói? Đương nhiên là đánh chúng! Tiêu diệt Đông Kỳ Phái!

Hung Hỏa Đạo Quân có thân thể nham thạch giận dữ hét lên:

- Không có Đông Kỳ Đạo Quân, Đông Kỳ Phái làm gì có tư cách đấu với Cửu Trần Giáo chúng ta.

- Hừ.

Lúc này phó giáo chủ Linh Động Đạo Quân cau mày quát:

- Hung Hỏa, Đông Kỳ lão tổ thực lực phi phàm, hang ổ của hắn có rất nhiều trận pháp cấm chế, trước kia chúng ta cưỡng bức Đông Kỳ Phái, nếu như có thể cưỡng bức thành công cũng bỏ đi. Về phần cường công? Hừ, giáo chủ có chút nắm chắc, ba người chúng ta đi cường công sẽ có nguy hiểm vẫn lạc đấy.

Ba phó giáo chủ đều là Đạo Quân tứ bộ, Linh Động Đạo Quân thực lực sắp xếp thứ nhất, Nhã Phù Đạo Quân, Hung Hỏa Đạo Quân thực lực yếu nhược chút ít.

- Được rồi.

Cửu Trần Giáo chủ ngồi trên cao lạnh lùng nói:

- Nếu bọn chúng không di chuyển thì đánh thôi.

Ba phó giáo chủ phía dưới, đặc biệt là Linh Động Đạo Quân, Nhã Phù Đạo Quân đều kinh ngạc, Linh Động Đạo Quân quát:

- Tất cả các ngươi lui xuống trước đi.

- Vâng.

Các Đạo Quân, Thế Giới Cảnh phía dưới còn có chút nghi hoặc nhưng vẫn lui ra.

- Giáo chủ.

Linh Động Đạo Quân ngẩng đầu nhìn Cửu Trần Giáo chủ, nói:

- Giáo chủ có quá mức quan tâm Đông Kỳ Phái hay không? Lúc trước vốn là chặn giết, về sau chúng ta cũng di chuyển thần điện tới bên ngoài Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới, giám thị cả Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới... Hiện tại càng cường công! Hôm nay Đông Kỳ Phái đã rất suy yếu, chỉ cần vây khốn, vây nhưng không đánh... Trừ phi bọn chúng vĩnh viễn không ra ngoài lịch lãm rèn luyện, nếu không vẫn vây khốn, thời gian dài không ra ngoài mạo hiểm lịch lãm, bọn chúng sẽ không ngừng suy yếu mấy hỗn độn kỷ, bọn chúng cũng xong rồi, chúng ta cần gì phải cường công.

- Đúng vậy, giáo chủ, chúng ta có quá gấp hay không?

Nhã Phù Đạo Quân cũng nói.

Bọn họ đều cảm thấy quá gấp.

Bọn họ đã hoàn toàn chiếm lĩnh Đông Kỳ Vực, về phần Đông Kỳ Phái cứ vây khốn là được! Nhưng giáo chủ lại muốn đánh.

- Như thế nào, lão giáo chủ đã chết! Cảm thấy ta là người nhân từ nương tay nên không nghe lời?

Cửu Trần Giáo chủ đứng trên cao lạnh lùng quát lớn.

- Không dám.

Ba phó giáo chủ cung kính đáp.

- Đã không dám thì nghe lệnh của ta, xuất phát tiến về phía Đông Kỳ Phái.

Cửu Trần Giáo chủ ra lệnh.

- Vâng.

Ba vị phó giáo chủ chỉ có thể cung kính tuân mệnh.

- Xuất phát tiến về Đông Kỳ Phái.

Rất nhanh, mệnh lệnh được truyền ra, lập tức tòa thần điện nguy nga này bay thẳng về phía Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới.

Ầm ầm ~~~~

Xuyên qua vách màn Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới, tòa thần điện nguy nga màu xám giống như ngọn núi không ngừng phi hành vào trong Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới không, bay tới Đông Kỳ Phái, căn bản không có ý định giấu diếm.

- Là Cửu Trần thần điện.

- Cửu Trần Giáo Cửu Trần thần điện.

Không ít người tu hành tại Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới ngẩng đầu nhìn lên, bọn họ kinh hãi và rung động.

Bọn họ hiểu sắp có đại sự xảy ra.

- Mau mau mau, tranh thủ thời gian xuất phát.

- Chúng ta cũng đi Đông Kỳ Phái đứng xa nhìn xem thế nào, Cửu Trần Giáo và Đông Kỳ Phái đại chiến chính là trận chiến lớn nhất trong mấy cương vực chung quanh, không thể bỏ qua.

- Đông Kỳ Phái trải qua trận chiến lần này sẽ bị diệt, trận đại chiến này không thể bỏ qua, dùng nội tình của Đông Kỳ Phái vô tận tuế nguyệt, muốn tiêu diệt cũng không có dễ dàng như thế, ta đoán Cửu Trần Giáo sẽ phải chết một ít Đạo Quân mới được.

Những người tu hành kia không ngừng nghị luận với nhau, đồng thời cũng yên lặng đuổi về phía Đông Kỳ Phái, bọn họ muốn xem cuộc chiến như thế nào.

Bỏ qua chuyện trọng dại như thế sẽ có tiếc nuối.

...

- Đến.

- Cửu Trần Giáo đến.

- Tổng bộ Cửu Trần Giáo ‘Cửu Trần thần điện’ bay tới.

Tin tức nhanh chóng lọt vào trong tay Đông Kỳ Phái, Đông Kỳ Phái sinh ra xôn xao, phần đông các đệ tử hoảng sợ bất an, tuy đã sớm dự liệu có đại chiến hôm nay, thậm chí mặc dù có ‘Bắc Minh Đạo Quân’ nói hỗ trợ ngăn cản, khi thời điểm này chính thức tới thì bọn họ vẫn cảm thấy nội tâm sợ hãi.

Bởi vì Cửu Trần Giáo xây dựng ảnh hưởng quá sâu! Nó cường đại đã sớm xâm nhập vào nội tâm các cương vực chung quanh.

- Bắc Minh đạo hữu, Bắc Minh đạo hữu.

Lôi Tân Đạo Quân tiến vào hành lang không gian, cũng mời Kỷ Ninh đi ra.

- Đến sao?

Kỷ Ninh, Đan Bảo, Tô Vưu Cơ, Na Á đều đi ra.

- Tổng bộ Cửu Trần Giáo ‘Cửu Trần thần điện’ đang bay tới nơi này.

Lôi Tân Đạo Quân nói chuyện có chút hoảng hốt, liền nói:

- Cũng không vội vã xuyên thẳng qua hư không, nó quang minh chính đại bay tới. Chỉ sợ muốn rất nhiều người tu hành phát hiện việc này, Cửu Trần Giáo quá có lòng tin, quá có nắm chắc.

Kỷ Ninh gật đầu:

- Không cần kinh hoảng, từ giờ trở đi nghe hiệu lệnh của ta.

- Tốt.

Lôi Tân Đạo Quân gật đầu.

- Ta ra ngoài môn phái nghênh đón Cửu Trần Giáo.

Kỷ Ninh cười nói.

- Đến bên ngoài Đông Kỳ Phái?

Lôi Tân Đạo Quân giật mình, liền nói:

- Không thể, đến bên ngoài môn phái sẽ không có trận pháp cấm chế che chở.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.