Chương trước
Chương sau
Kỷ Ninh nhướng mày nói:

- Nữ Oa tu hành năm tháng ngắn, khả năng danh khí chưa đủ lớn. Băng Phong quân đoàn... Ta muốn các ngươi làm sự tình, chính là các ngươi phân phó phi thuyền khống chế Vực Giới, nhanh chóng tiến về bốn phương tám hướng, đi các Vực Giới, truyền bá tin tức cho ta. Nói Bắc Minh Đạo Quân ta tìm kiếm một nữ tu hành giả tên là Nữ Oa, nàng tu hành tuế nguyệt có lẽ ở trong 100 Hỗn Độn kỷ nguyên, hơn nữa các ngươi có thể nói với bên ngoài... nếu ai có thể trước nhất tìm được Nữ Oa, Bắc Minh Đạo Quân ta liền thiếu nợ hắn một nhân tình, ta có thể tặng bảo vật, cũng có thể ở trong khả năng hỗ trợ ra tay một lần, ví dụ như chém giết Cô Độc bệ hạ!

- Cái này...

Băng Phong quân đoàn cùng Đạt Phong lãnh chúa đều chấn động.

Điều kiện này, quá ngoan độc.

Cô Độc bệ hạ là nhân vật bậc nào? Ở trong vũ trụ mênh mông, cũng coi như một phương kiêu hùng, Bắc Minh Đạo Quân đáp ứng điều kiện như vậy, đủ để cho rất nhiều đại năng đỏ mắt.

Nhân tình của Bắc Minh Đạo Quân, tuyệt đối đủ giá trị.

- Các ngươi nhanh chóng truyền bá, truyền bá Vực Giới càng nhiều càng tốt, đây chính là sự tình duy nhất ta muốn các ngươi xử lý.

Kỷ Ninh nói.

- Khi ta tìm được Nữ Oa, các ngươi cũng coi như chính thức giải thoát. Nếu như ta một mực tìm không thấy, lúc ta thân tử đạo tiêu, các ngươi cũng coi như giải thoát.

- Tốt.

- Bắc Minh Đạo Quân yên tâm.

Lúc này ba vị Tướng Quân, một đám Hắc Y Đế Quân mỗi người tuân mệnh.

Rất đơn giản, chỉ truyền bá tin tức mà thôi.

Kỷ Ninh tuổi thọ không dài rồi, đoán chừng dài nhất chỉ khoảng một ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên.

Băng Phong quân đoàn này mỗi người đều lập bổn mạng thệ ngôn.

- Đi thôi, ai tìm được Nữ Oa, liền mau chóng cáo tri Đạt Phong. Đạt Phong biết, ta cũng sẽ biết.

Kỷ Ninh nói, mình nhận thức cuối cùng quá ít, cho dù người khác tìm được Nữ Oa, muốn báo cho mình cũng rất khó. Nhưng Đạt Phong giao hữu rộng lớn, thông tri Đạt Phong liền tương đối dễ dàng nhiều hơn.

- Vâng.

Băng Phong quân đoàn mỗi người cung kính tuân mệnh, lập tức hưng phấn rời đi.

Bọn hắn quá kích động rồi, lần này đối với bọn họ mà nói chẳng những không tính kiếp nạn, còn là một đại kỳ ngộ! Cô Độc bệ hạ vừa chết, bọn hắn từ nay về sau sinh tử do mình, chính thức tự do. Cần biết đại năng chính thức, lại có mấy binh sĩ nguyện ý ở dưới người khác nhu thuận? Lúc trước thực lực của bọn hắn đều tương đối yếu, đối với Hắc Y Đế Quân chi thân, Kim Y Đế Quân chi thân đều trông mà thèm, lúc này mới cắn răng quyết định đầu nhập vào.

Mà bây giờ thực lực không có thiếu một phân, lại không có tử vong trói buộc, bọn hắn mỗi người đều tự do, thống khoái hạng gì? Chỉ cần giúp Bắc Minh Đạo Quân đi tìm Nữ Oa, liền chính thức tiêu dao tự tại rồi.

- Đạt Phong.

Kỷ Ninh nhìn về phía Đạt Phong.

- Sự tình ta cần ngươi xử lý, ngươi cũng có thể biết được rồi.

- Cái này đơn giản, ta nhất định thả ra tin tức, tận lực truyền bá.

Đạt Phong lãnh chúa nói.

- Tốt.

Kỷ Ninh gật đầu.

- Phiền toái Đạt Phong lĩnh chủ.

- Nên phải đấy.

Đạt Phong lãnh chúa cũng ám buông lỏng một hơi, Bắc Minh Đạo Quân này hoàn toàn chính xác tính toán có chút hiền hậu, cần biết tu luyện giả tâm ngoan thủ lạt nhiều lắm! Mà Bắc Minh Đạo Quân lại Hợp Đạo thất bại, nếu như trong nội tâm thô bạo, nói không chừng vừa ra tay sẽ giết hắn, đến lúc đó hối hận cũng không có địa phương hối hận. Cho nên hắn nơm nớp lo sợ, Kỷ Ninh nói cái gì, hắn không dám làm trái chút nào.

Bất quá Kỷ Ninh hiển nhiên yêu cầu rất đơn giản, gần kề truyền lời mà thôi.

******

Chiến dịch Bắc Minh Đạo Quân Hợp Đạo, nương theo Đạt Phong lãnh chúa chủ động truyền bá tin tức, còn có một ít Chúa Tể Đế Quân của mười sáu Vực Giới liên minh truyền bá việc trọng đại bực này, cùng với Băng Phong quân đoàn phân thành từng nhánh, khống chế lấy Vực Giới phi thuyền, bốn phía truyền bá rộng rãi mà kết thúc.

Tin tức này, phảng phất như phong bạo truyền bá ra.

Tuy vũ trụ hỗn độn rộng lớn, truyền tin tức rất khó, nhưng tin tức này quá rung động, danh khí của Cô Độc bệ hạ lại lớn... Truyền bá tự nhiên rất nhanh.

...

- Lão Hạt Tử, Lão Hạt Tử.

Một cái chân to xuyên qua tầng mây, giáng lâm một hành tinh khổng lồ, giẫm đại địa ầm ầm, thân ảnh nguy nga kia còn gào thét lớn.

- Lão Hạt Tử, mau đứng lên, mau đứng lên.

- Cút xa một chút!

Thanh âm khàn khàn chói tai từ sâu trong lòng đất truyền đến.

- Mau đứng lên, phát sinh đại sự rồi, đừng ngủ nữa.

Thân ảnh nguy nga, hai cái chân to trụi lủi rơi xuống, liên tiếp dậm trên, để cho đại địa rung động.

- Một ngày nào đó ta sẽ ăn ngươi.

Nương theo thanh âm khàn khàn khó nghe, oanh một tiếng, toàn bộ đại địa hoàn toàn nứt vỡ, ngôi sao này trực tiếp nổ tung rồi, hiện ra một phi cầm xấu xí màu đen. Phi cầm này có chỉ có một con mắt, nhưng độc nhãn lại một mực nhắm. Bộ dáng có chút giống như con cú mèo, đôi cánh chim màu đen vô cùng rộng lớn.

- Lão Hạt Tử, nói cho ngươi biết một tin tức tốt, lần trước không phải Cô Độc bệ hạ ra lệnh, ngươi bị Băng Phong quân đoàn đánh thương hoảng sợ mà trốn sao?

Cái Chúa Tể dị tộc kia trên người mặc giáp khải đơn giản, có hai cái đầu lâu lông xù nói.

- Cô Độc bệ hạ kia chết rồi.

- Ngươi lại nói việc này, ta không phải nói không được nhắc lại... Ồ, ngươi nói Cô Độc bệ hạ chết rồi hả?

Phi cầm màu đen kia phát ra một tiếng quái gọi.

- Thật sự, Ngũ Trùng vực giới chúng ta đều truyền ra, chỉ sợ chỉ có ngươi luôn ngủ say còn không biết.

Chúa Tể dị tộc song đầu nói.

- Chết như thế nào.

Phi cầm màu đen liền truy vấn.

- Thực lực của Cô Độc bệ hạ, chỉ cần không tự tìm đường chết, ai có thể giết chết hắn?

- Hắc hắc, cái này phải nhắc tới một tồn tại rất giỏi, hắn gọi Bắc Minh Đạo Quân.

Song đầu Chúa Tể dị tộc bắt đầu đàm luận.

Ở một địa phương xa xôi khác.

Trong hư không, có tầng mây rộng lớn màu vàng, ở trên tầng mây có từng tòa Thần Điện tản ra hào quang màu trắng, Thần Điện liên miên, phát ra hào quang ức vạn trượng, chiếu rọi hư không.

Ở trong một cung điện.

Một nam tử cánh tuyết trắng đang một mình đứng đấy, nhìn hư không vô tận ngoài cửa sổ, lạnh nhạt nói:

- Ma Đế, đến chỗ ta là có chuyện gì?

Ở trong sảnh còn có một nữ tử Độc Giác, nàng cười, dáng tươi cười mang theo mị lực kỳ dị, rung động lòng người:

- Hòa Lung Thần Đế, ta và ngươi dầu gì cũng là đạo lữ một thời gian, hà tất vô tình như vậy? Ngươi vì đạo, vì Thần Đế Đại Diệt Tuyệt Thuật, ngươi ngay cả đạo lữ cũng bỏ qua, coi như tương lai ngươi thật có thể thành tựu Chí Tôn, lại có ý tứ gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.