"Tiêu Trung Kiếm, tôi hận anh."
Vẻ mặt Tiêu Trung Kiếm chấn động, sau đó lại càng thêm âm u, đôi mắt màuđen tóe ra ánh lửa hừng hực, dường như đã mất đi tất cả tình cảm, chỉcòn vô tình lạnh như băng.
"Thế sao? Nếu tôi không thể làm cho em yêu tôi thì cứ hận tôi đi."
Anh thô bạo xoay thân thể cô quay lưng lại với mình, áp sát cô vào tường,một tay kéo quần lót của cô xuống. Sau đó nắm lấy cái eo mảnh khảnh,mạnh mẽ đem toàn bộ dục vọng đã cứng rắn của mình đâm sâu vào đóa hoakhô khốc chưa động tình. . . . . .
"A!" Tiếng thét đau đớn mắclại giữa cổ họng, Kiều Kiều muốn kêu cũng không kêu nổi. Chỉ biết há hốc miệng, cảm giác đau quá mãnh liệt khiến cô ưỡn người ra phía sau.
Vì muốn trừng phạt, vì muốn trả thù, vì ham muốn khát vọng, vì sự đè nénlâu ngày không thể chịu đựng thêm nữa, Tiêu Trung Kiếm thô bạo xâm nhậphoàn toàn, dường như muốn vùi sâu mình vào trong thân thể ngọt ngào củacô, không bao giờ tách ra.
Nhưng chính điều đó lại làm cho sai lầm này không có cách nào vãn hồi.
Tiêu Trung Kiếm biết mình đã phá hủy tất cả những gì hai người đã có. Thờiđiểm cô kêu đau thành tiếng, anh cũng cảm thấy tim mình bị đâm đến đauđớn.
Nhưng khoái cảm ấm áp chặt chẽ vây quanh khiến anh cho không còn giữ vững được tỉnh táo, dục hỏa khắp người rất cần thân thể ngọtngào của cô dập tắt. Tiêu Trung Kiếm không thể rời đi, chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-hanh-phuc-den-cho-toi/3299249/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.