Câu nói của TiêuTrung Kiếm làm Kiều Kiều quên cả hô hấp, một giây kế tiếp, anh đưa haitay ra, dùng sức giữ lấy bả vai cô, gần như thô lỗ đè chặt người côxuống salon, sau đó toàn thân nặng nề áp xuống.
Không . . . . . . Kiều Kiều liều chết chuyển động đầu, muốn né tránh môi của anh, giãydụa một hồi, lắc đến chóng mặt, mà Tiêu Trung Kiếm lại chỉ nhàn nhã chờtới lúc cô lắc đầu mệt thì thôi.
Kiều Kiều thở hổn hển, dừng lại động tác.
Thời cơ đến rồi.
Bắt được cơ hội, Tiêu Trung Kiếm không hề khách khí cúi đầu dán lên đôi môi hồng nộn nhỏ nhắn của cô, giống như đang ăn mật ong ngọt ngào, đói khát liếm mút không chút kiềm chế.
Anh vừa bá đạo vừa vui vẻ thưởngthức vị ngọt của cô, bàn tay không an phận cũng bắt đầu lục lọi dưới bắp đùi trắng nõn, theo quần tất tiến dần lên trên.
"Không . . . . . ." Thừa dịp môi thoát được ra, Kiều Kiều kinh hoàng phát ra tiếng kháng nghị.
Nhưng đã không còn kịp nữa, bàn tay giảo hoạt kia cách một lớp quần thăm dònơi mềm mại giữa hai chân cô. Kiều Kiều lập tức kẹp chặt chân lại, TiêuTrung Kiếm cũng không tách ra, chỉ động ngón tay ấn nhẹ, ma sát vuốt ve.
"A. . . . . . Dừng tay. . . . . . Anh như vậy tôi sẽ. . . . . ."
"Sẽ như thế nào?"
Giọng nói khàn khàn bên tai thật dụ hoặc, Kiều Kiều cảm giác được hô hấp củamình đang dần trở nên rối loạn, đầu óc gần như trống rỗng.
Sẽ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-hanh-phuc-den-cho-toi/28450/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.