Cũng may là Phong Thần Nam mang theo đủ vệ sĩ.
Mấy chiếc xe bị cháy làm cho đường núi bị tắc nghẽn, trước tiên họ gọi điện thoại sắp xếp trực thăng đến đón.
Ở khu biệt thự Hải Lâm.
Thời Ngọc Diệp cũng đã nhận được tin tức, cô muốn đến đấy xem sao nhưng lại bị các con ngăn cản “Mẹ ơi, ba đã nói rồi, hiện tại ra ngoài rất nguy hiểm, mẹ cứ ngoan ngoãn ở nhà đợi ba quay lại là được”
Cô đứng ngồi không yên, lòng nóng như lửa đốt “Ba con vừa mới hồi phục không lâu, giờ lại gặp phải tai nạn xe, nhỡ đâu bị thương lại, vậy thì phải làm sao”
“Mẹ đừng sợ, chúng ta còn có ông ở đây”
Đúng là không sai, nhưng ông bình thường đều đứng ngoài cuộc, nếu không phải tình huống vô cùng nguy cấp, ông tuyệt đối sẽ không tự mình ra tay.
Như lần trước, Phong Thần Nam trúng độc sinh mệnh đang gặp nguy hiểm, ông cũng chỉ bảo bé Lớn qua láy thuốc dẫn, đến một đầu ngón tay ông cũng không giúp.
Thời Ngọc Diệp lo lắng, đến tận lúc Phong ‘Thần Nam về đến nhà, cô mới an tâm hơn.
“Ba ơi, ba và chú Diên không sao chứ?”
Các cục cưng ra cửa đón, hai người đàn ông chỉ bị dính chút tro trên mặt, mu bàn tay hơi trầy xước, không nhìn ra vết thương khác nữa.
“Không sao”
Phong Thần Nam vừa ngẩng đầu lên thì đã thấy Ngọc Diệp đang đi về phía mình, cô kéo anh vào phòng khách, bảo anh ngồi xuống, sau đó bắt mạch cho anh.
Anh ngửa đầu, nhìn chäm chẩm vào biểu hiện nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-con-thien-tai-di-danh-tong-tai/1719051/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.