Bé Lớn: Làm sao ba khiến mẹ đồng ý cho mình ở lại được vậy ạ?
Bé Hai: ‘Con cảm thấy mọi người đều bị chơi khăm rồi: Bé Ba: ‘Có mùi lừa gạt ở đây, chắc chắn là vấn đề về chiến thuật rồi: Bé Bốn: Vậy nên ba trăm triệu vừa tới tay đã phải trơ mắt nhìn nó quay trở về sao?”
Bé Năm: ‘Sớm biết như vậy thì đã không đánh cược rồi: Bé Lớn: ‘Hu hu, không phải đã nói rõ là sẽ cho tụi con tiền mua đồ ăn vặt rồi hay sao?”
Phong Thần Nam: ‘Thôi vậy, hôm nay tâm trạng của ba tốt, tiền thuê phòng ba trăm triệu kia cho mấy con lấy làm tiêu tiêu vặt đấy, thích mua gì thì mua”
Sau khi nhìn thấy những lời này của Phong Thần Nam ở trong nhóm, mấy bé cưng đều khinh bỉ xì một tiếng.
“Ba trăm triệu còn không đủ để cho con mua một gốc dược liệu nữa”
“Không đủ cho con đầu tư cho một công ty nữa: “Không mua nổi một căn phòng thí nghiệm”
“Cũng không mua nổi một nhà hàng Michelin nữa”
“Cũng chẳng đủ để tổ chức một buổi biểu diễn: Hai mắt bé Sáu Thời Trạch Minh sáng lên: “Có thể mua được rất nhiều đồ ăn vặt.”
Mấy anh cũng không nói gì mà nhìn bé Sáu.
trong lòng hết sức cảm thán, sao em trai lúc nào cũng bênh người khác vậy chứ?
Rõ ràng đã nói rõ là cả đám phải cùng nhau đối phó với ba mà, kết quả bé Sáu lại là kẻ phản bội đầu tiên.
“Anh trai, nếu như mấy anh không cần chút tiền này, vậy có thể cho em… Em, đã lâu lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-con-thien-tai-di-danh-tong-tai/1718877/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.