Cái bình luận kêu gọi học tập Trì Dữ còn khiến các cư dân mạng thảo luận trong phạm vi nhỏ.
[Học Trì Dữ cái gì? Dụ dỗ người à?]
[Một số người đừng cứ nhìn chằm chằm vào tật xấu của người ta mà hãy nhìn vào ưu điểm. Trong phương diện này Trì Dữ làm được thật sự không tệ.]
[Thật ra khen nhiều là không sai, ai cũng thích nghe khen, thêm chút lời ngon tiếng ngọt, ông xã làm việc cũng tích cực hơn chút.]
[Đàn ông lười là do được chiều mà ra, vì bạn cái gì cũng làm, hắn liền đương nhiên cái gì cũng không làm.]
[Vị nhà tôi thì sao cũng không gọi dậy được, đúng là người so với người tức chết mất.]
Tổng giám đốc Dương cầm điện thoại chỉ cho đạo diễn xem. Đạo diễn nhìn một lát, cười nói: "Cái này đúng là một chủ đề mang tính xã hội."
"Muốn thao tác một chút không?" Tổng giám đốc Dương hỏi.
Đạo diễn nghĩ nghĩ: "Trước tiên ghi nhớ đã, đến lúc đó tìm cơ hội hoặc lúc hậu kỳ phỏng vấn hỏi ý kiến khách mời."
"Được rồi." Tổng giám đốc Dương tìm tổng biên bảo cô ấy ghi nhớ.
Giữa sân, đám nhóc tì đã ăn gần xong, người lớn nướng rất nhiều, cũng cuối cùng bắt đầu ngồi xuống thưởng thức mỹ thực. Vì đang ăn, mấy người rất tự nhiên mà nói chuyện đến chủ đề nấu ăn. Mọi người nhất trí cho rằng tay nghề của Cố Văn Triều rất lợi hại.
Lâm Thư cảm khái: "Không ngờ Cố tổng bận trăm công ngàn việc, tay nghề thế mà lại tốt đến vậy."
"Quá khen rồi, trước đây đi học ở nước ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-con-den-chuong-trinh-nuoi-tre-cung-dai-lao-toi-noi-tieng-roi/4676759/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.