Đạo diễn cho họ vài phút chuẩn bị. Trì Dữ kéo Cố Văn Triều và Pi Pi đứng bên vòng tròn, nói: "Ông xã, anh đứng vào xem thử đi." Cố Văn Triều đứng trong vòng tròn, hai chân khép lại, vòng tròn cơ bản không còn khe hở, chỉ còn lại một chút kẽ hở hai bên, chỉ có thể miễn cưỡng đặt vừa chân Pi Pi. Nhưng Pi Pi chắc chắn không đứng vững được.
Trì Dữ quan sát hai giây, ngẩng đầu nhìn Cố Văn Triều, dùng giọng điệu tiếc nuối nói: "Cái này thì không có cách nào rồi, ông xã, anh chỉ có thể ôm em thôi."
Cố Văn Triều: "..."
Trì Dữ đã hành động: "Lát nữa anh cứ đứng ở đây, hai chân đứng vững sẽ kiên trì được lâu hơn. Sau đó thì..."
Cậu tiến lên một bước ôm cổ Cố Văn Triều, chân vừa nhấc liền vắt lên eo người ta: "Anh cứ thế này bế em lên, thế nào?"
Cơ thể ấm áp áp sát lại, cổ Cố Văn Triều bị cánh tay Trì Dữ quấn lấy, trước mắt anh là ngũ quan tinh xảo của Trì Dữ, đôi mắt đào hoa lấp lánh phát sáng, đôi môi đỏ mọng đầy đặn cách anh không đến mười centimet. Hơi thở Cố Văn Triều như ngừng lại một giây.
"Thế nào ông xã?" Trì Dữ nhìn chằm chằm đôi mắt Cố Văn Triều, mong chờ hỏi.
Cố Văn Triều đối diện với cậu hai giây, đưa tay đẩy người ra: "Không ra gì."
"Như vậy anh sẽ đỡ tốn sức hơn, anh yên tâm, anh trước đây thường xuyên ôm em như vậy, em sẽ tự động ôm chặt anh." Trì Dữ nháy mắt nói.
Thường xuyên ôm như vậy... Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-con-den-chuong-trinh-nuoi-tre-cung-dai-lao-toi-noi-tieng-roi/4676756/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.