Type: Trang Phùng
Tạ Bân phát hiện lại có tên quản lý nghệ sĩ nào đó dự định thuê đám lều báo trên mạng viết bài bôi nhọ Kiểm Biên Lâm nên đang tranh cãi với bên phía công ty tuyên truyền. Cửa xe mở ra, Kiểm Biên Lâm cầm áo phao lông vũ nhảy xuống.
“Xong rồi hả?” Tạ bân nói chuyện không hề chú ý.
Trong cảnh đêm đen như mực, Tạ Bân bị Kiểm Biên Lâm nhìn đến mức hoảng sợ. Sau phút ngắn ngủi dừng lại, anh mặc áo phao lông vũ vào, lấy hộp thuốc lá từ túi áo khoác của Tạ Bân ra rồi châm lửa hút để bản thân tỉnh táo trở lại.
Tạ Bân nhìn bóng lưng của anh, trong lòng thấp thỏm không thôi. Nhớ lại lần trước anh hút thuốc là do cãi nhau với Sơ Kiến, lần này là vì sao chứ? Ông tổ của tôi ơi, cậu yêu đương mà sao khiến ông đây cứ như chơi tàu lượn siêu tốc thế hả?
Lòng Tạ Bân hoảng loạn, hít vào thật sâu, mới mở miệng đã mắng thẳng thừng: “Sốt dẻo cái quái gì, ông đây cần phải dùng bọn chúng để đánh bóng tên tuổi cho mình hả? Cậu không biết Kiểm Biên Lâm nhà tôi là hàng dễ cháy sao? Chỉ có chút tin tức vặt vãnh là có thể được đăng liên tục vài ngày đấy! Đâu cần nổi tiếng trên mạng, thật là thấp kém! Chi tiêu nặng tay không có lợi cho tác phẩm của cậu ấy, biết không? Nhanh mà loại bỏ từ khóa tìm kiếm hot đó cho ông đi!”.
Kiểm Biên Lâm đi dạo không rõ mục đích trên lề đường dành cho người đi bộ, kéo mũ áo lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mandarin-cua-toi/1213874/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.