E&B: Yến Phi Ly
Mùa xuân Thiên Khải năm thứ sáu, trời ấm muộn hơn năm trước, hai cây đào trong vườn ở cung Càn Thanh kia lại nở hoa rất đẹp, dường như cũng hiểu được mùa hè sắp sửa đuổi tới, sợ không kịp náo nhiệt liền qua mất thời kỳ trổ bông. Hi Tôngmở rộng song cửa sổ, bản thân ngồi bên án thư, chăm chú khắc gỗ, một lúc lâu sau lại xuất thần ngắm nhìn hoa cỏ trong vườn.
Phùng Phượng đi vào nội điện, liền bắt gặp quang cảnh tươi đẹp, mộc hương ấm áp, mùi nước sơn thoang thoảng, còn có hương khí ấm áp ẩm ướt khi tàn xuân.”Hoàng Thượng, nghĩ cái gì mà nhập thần thế kia?” Phùng Phượng đi tới trong điện rồi đứng lại, mang theo ý cười lên tiếng hỏi. Hi Tông xoay đầu lại, tĩnh lặng một khắc mới mỉm cười, “Ngươi đã đến rồi.”
Hi Tông không luyện võ, Phùng Phượng đi đường lại nhẹ nhàng không chút tiếng động, nhưng bất chợt tại thời khắc Phùng Phượng vừa vào cung hắn liền biếty đến. Có lẽ là một loại cảm giác. Từ bé, khi hắn còn là Chu Do Hiệu không có người để chơi đùa bầu bạn, vua Thần Tông hiếm khi gặp trưởng tử Quang Tông, Quang Tông cũng không thường xuyên tiếp xúc với đứa con là hắn. Hắn ở trong cung mặc dù không đến mức chịu khổ, nhưng cũng không chút thú vị.
Khi đó Chu Do Hiệuchỉ thân cận với hai người, trừ vú nuôi Khách thị thì cũng chỉ có người có quan hệ tốt với Khách thị là Phùng Phượng. Vị Phùng công công xinh đẹp này luôn ôn nhu nhẹ nhàngđối xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-thien-phong-vu-ha-tay-lau/2994839/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.