Edit: Phong Ly
Beta: Yến Phi Ly
Rượu say nồng, cảnh yên vui.
Kinh sư phồn hoa, bách tính muôn nơi đều tụ hợp. Rượu là sản phẩm Đan Dương chính tông nổi tiếng, hâm nóng vừa đủ, vàng sánh trong veo hài hòa, rất hợp với câu “Mỹ tửu thập lí hương, ngọc oản hổ phách quang” (rượu ngon hương thơm bay vạn dặm, chén ngọc ánh lên sắc hổ phách) đồ ăn chỉ là những món thường nhật của người dân Nhữ Châu, nhưng vào đến tửu lâu kinh sử lại không hề tầm thường: thịt lợn sữa thơm ngon bóng mềm tinh tế, đậu phụ nhồi thịt om dầu, tôm chiên vàng giòn, để món ăn thêm ngon miệng, không thể thiếu, màu xanh của hành, vàng của kim châm, hồng của tương liêu, năm món bày lên, sắc hình đều toàn vẹn.
Bùi Kiếm Văn ngồi bên cửa sổ, ăn uống sảng khoái, đột nhiên bị tiếng gào khóc dưới đường phân tâm. Y nhấc đũa lên xem xét, rồi gắp tôm chiên đưa lên miệng, chậm rãi tỉ mỉ nhai.
“Quan gia, oan uổng quá! Tiểu nhân thật sự chỉ bán da thú, chưa hề phạm pháp, oan uổng a….”
“Ngươi nói oan uổng thì là oan uổng sao? Oan hay không thẩm vấn là biết, còn không ngậm ngay miệng thối lại cho ông!”
Hóa ra là cẩm y vệ bên đường bắt người, rõ ràng là không cần biết phải trái đúng sai, thấy hơi tiền liền nổi lòng tham.
Bùi Kiếm Văn hiểu rõ, trong kinh cẩm y vệ bắt người không mang về nha môn, mà tìm một ngôi miếu hoang, đem người đánh một trận, nói là “Đóng cọc”. Người bị bắt phải moi hết tiền tài giao ra, thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-thien-phong-vu-ha-tay-lau/25285/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.