Nếu xâu chuỗi gần hết những dữ kiện hiện có trong đầu tôi lại thì khả năng cao trò ma sói phiên bản Đại Việt kia có liên quan rất chặt chẽ tới tôi, mạc dù tôi không bản thân mình đang đóng vai trò gì.
Người phụ nữ Thượng hoàng Trần Khâm đã gặp hơn hai mươi năm trước là ai? Cô ta có quan hệ như thế nào tới Thái An vương Trần Thừa Ân?
Và... vì sao cô ta lại nhắm tới tôi? Hoặc là, tôi có thật sự là mục tiêu đang bị nhắm tới hay không?
Để trả lời cho những câu hỏi trên, trước hết tôi phải bắt đầu từ trò ma sói, hay nói đúng hơn là từ Huệ Vũ vương Trần Quốc Chẩn.
Trước đó cậu ta chỉ đưa ra những thông tin nửa vời nhưng đã đủ khiến tôi dễ dàng tiết lộ toàn bộ vốn hiểu biết của mình, vậy mà đến khi Đông Ly đến phủ Huệ Vũ vương chuyển lời cho một buổi gặp mặt thì cậu ta lại lập tức từ chối.
Lần thứ nhất, gia nô báo rằng Huệ Vũ vương đi vắng.
Lần thứ hai, Huệ Vũ vương bị cảm, vừa đau đầu lại vừa đau họng nên không thích hợp để gặp người ngoài.
Lần thứ ba, tôi dặn Đông Ly nhắc tới Trần Thuyên để doạ dẫm, cuối cùng cũng đổi lại được cái hẹn ở một quán trà vô danh gần phủ họ Đoàn.
Cứ tưởng như vậy là xong, ngờ đâu chờ gần hai khắc đồng hồ vẫn không thấy Trần Quốc Chẩn đâu, tôi day day trán, đồ rằng bản thân đã bị cậu ta cho leo cây mất rồi.
Đông Ly mím môi, thầm thì: "Cô cả chớ có tức giận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-thien-hoa-vu/444956/quyen-2-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.