Giữa kinh đô phồn hoa, phủ Tường Quang lại mang một sắc màu nhẹ nhàng. Bước vào trong phủ đệ là một màu xanh tươi mát khiến tâm hồn tôi bỗng chốc trở nên rất dễ chịu. 
Trong phủ Tường Quan của Đại an phủ Trần Thì Kiến trồng rất nhiều cây, cũng gần gũi như chính tính cách của ông vậy. 
Đó là chuyện sau khi tôi và Đỗ Chi được phép tiến vào. 
Trước đó, chúng tôi bị gác cửa chặn lại. Đỗ Chi tỏ ra khá ngạc nhiên, bởi độ thân thiết giữa cô cùng Lưu Bích Thủy ngày trước không phải bình thường. Lưu Bích Thủy không phải là người quảng giao, xét ra chỉ có mỗi mình Đỗ Chi là bạn bè. Chính vì vậy mà hai cha con Trần Thì Kiến và Trần Thì Công đều mắt nhắm mắt mở, tạo điều kiện thuận lợi hết sức cho phép Đỗ Chi có thể tới thăm Lưu Bích Thủy bất cứ lúc nào. 
Qua Đỗ Chi, tôi đã tìm hiểu được một chút về thân thế của Lưu Bích Thủy. 
Năm nay (nếu còn sống) thì cô mười chín tuổi nên Đỗ Chi gọi bằng chị. Gia đình của Lưu Bích Thủy khá giàu có, làm nghề buôn bán lụa. Nửa năm trước, bà mối nhận lời phía nhà Trần Thì Kiến, đem sính lễ tới hỏi cho cậu con trai duy nhất là Trần Thì Công. Hai tháng sau, Lưu Bích Thủy chính thức về nhà chồng. 
Bích Thủy là một con người có tính cách hướng nội, rụt rè, không thích giao tiếp với người lạ. Qua một lần "rút roi tương trợ", Đỗ Chi mới quen được Lưu Bích Thủy. Nghe nói kể cả khi ở nhà mẹ đẻ cho tới về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-thien-hoa-vu/444907/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.