Tôi nói với Đỗ Chi rằng ma nữ đã xuất hiện thêm lần nữa, đương nhiên đã lược bỏ chi tiết "không thuộc về thế giới này" một cách khéo léo. Hôm nay chỉ có tôi và Đỗ Chi ở nhà, cả Đỗ Quân và Phạm Bân đều phải tiến cung khiến cô nàng khó chịu ra mặt. Tôi lại vô cùng thấu hiểu, phải đi làm thì mới kiếm được tiền, mà có tiền mới sống sung sướng được chứ.
Đỗ Chi rất lo lắng, một ngày chưa thể chứng minh được Lưu Bích Thủy kia là giả và ma nữ vẫn xuất hiện trong giấc mơ của tôi thì cô còn chưa yên lòng được ngày đó.
Chi chống cằm, mắt nhìn xa xăm: "Vì sao chị Bích Thủy không tới tìm em mà lại là chị nhỉ?"
Tôi diễn sâu, khuôn mặt tỏ ra đăm chiêu suy nghĩ y hệt cô nàng mà đồng tình.
Hai chúng tôi ngồi gặm bánh, trò chuyện linh tinh. Bên vai tôi bỗng nhói đau một cái, khiến tôi nhớ lại tình cảnh ngày mình trúng tên. Mấy hôm trước tôi cũng đã hỏi qua Trần Thanh và Đỗ Quân nhưng hai người đó chỉ một mực đánh trống lảng, nói rằng chuyện quan trọng nhất vẫn là tôi chăm sóc tốt cho sức khỏe của mình. Do có nhiều chuyện xảy ra, vết thương cũng lành khá nhanh nên tôi hoàn toàn quên béng đi chuyện này. Không bỏ lỡ cơ hội, tôi vội lựa lời hỏi Đỗ Chi. Rốt cuộc thì người bắn tên vào tôi là ai?
Đỗ Chi gửi tôi một cái nhìn kín đáo, thở dài. "Em cũng không rõ lắm về chuyện này, bởi mấy anh ấy cũng giấu em. Nhưng chị Tâm à, chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-thien-hoa-vu/444905/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.