🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

[*] Hải yến hà thanh: Sông trong biển lặng



Tôi bấm mạnh vào mu bàn tay Tố Nga, thừa lúc cô ả buông lỏng vì đau thì túm lấy bả vai ả kéo xuống, lên gối thúc thật mạnh vào bụng. Tố Nga lảo đảo về phía sau, may sao bám được vào góc bàn đá nên mới có thể đứng vững trở lại. Nhanh tay lẹ mắt, ả lập tức quơ lấy chén nước trên bàn ném tới.



Khốn nạn thân này, tôi không phản ứng kịp, chiếc chén nhỏ đập thẳng vào trán. Đau tới choáng váng, cảm giác hoa mày chóng mặt ập đến, tôi phải chớp chớp mắt mấy cái mới lấy lại được thị lực bình thường.



Bất chợt, Tố Nga kêu ré lên, kế tiếp là tiếng xô đẩy.



"Còn chưa chạy đi nữa!"



Cô ả đã nằm rạp dưới đất, cố gắng vươn tay ôm lấy chân Long, lớn tiếng kêu gào: "Chủ công, chủ công đừng bỏ thiếp lại mà..."



Vẻ mặt Long nhăn nhó, dường như chính y cũng đang luống cuống không biết phải làm gì cho phải. Hai người họ lôi kéo nhau ngay tại cửa ra vào, khiến tôi chẳng thể thừa cơ loạn lạc mà bỏ trốn.



Rốt cuộc, chút nhẫn nại ít ỏi không còn, Long thô bạo tung cước đá Tố Nga sang một bên rồi gầm lên: "Đừng có cản đường tao!"



Một đạp lăn thẳng vào góc phòng, Tố Nga xụi lơ, co rúm người lại, ôm đầu rên rỉ.



Gã chủ công của ả đã quyết chí riêng, chẳng thèm phí thời gian nhìn ả lấy một giây mà chỉ gườm gườm quay sang tôi.



Theo bản năng, tôi không khỏi lui

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-thien-hoa-vu/3370674/quyen-2-chuong-87.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.