Tầng 9.
Mẫn Như đứng trước cửa căn hộ, cô lục ví tìm chìa khóa mở cửa.
Hình ảnh ban nãy thoáng vụt qua đầu, cô bất giác đứng khựng lại, chiếc chìa khóa ở trên tay chưa cắm vào ổ thì rớt xuống, cô quýnh quáng ngồi xuống nhặt, có một bàn tay khác nhanh hơn lụm chìa khóa của cô.
“Cảm ơn!” Mẫn Như cảm kích.
Cô đưa tay tỏ ý lấy lại chìa khóa thì người đó nhanh chóng đứng dậy, cô cũng phải đứng lên theo người đó, cô định nói muốn lấy chìa khóa thì giọng nói có chút quen thuộc vang lên.
Tiêu Chính Uy cười nói “Trông em rất vui thì phải”.
“Tại..tại sao anh lại xuất hiện ở đây?” Cô ngẩng mặt ngạc nhiên kèm theo đó đôi mắt hoảng hốt không thể vật thể trước mặt.
“Tôi là cha bọn trẻ, con tôi ở đâu thì sẽ có mặt tôi ở đó!” Điệu cười không có ý khép lại, vẫn còn trên miệng anh, biết hẳn anh sẽ không thể bình thường cười được, một biển sóng được giấu ở trong lòng anh.
“Anh…Bọn trẻ đi học rồi! Tối anh có thể quay lại!” Cô không muốn đôi co bằng giọng lịch sự cô khéo léo từ chối mời anh vào nhà.
Tiêu Chính Uy hiểu ý tứ của cô, phút chốc hiện lên ánh mắt khó chịu, anh vẫn nhẹ giọng “Em không thể mời tôi vào nhà, uống một tách trà được sao?”.
“Xin lỗi, để hôm khác, hôm nay tôi có hẹn phải chuẩn bị, không thể tiếp khách” Mẫn Như động tác chộp lấy chìa khóa, vội vàng mở cửa, hành động tất bật như thật.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhu-tro-lai/2104266/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.