Lam Bắc Phong thấy bầu không khí có chút căng thẳng liền lên tiếng, “A Mẫn cũng đã không sao rồi, mọi người đừng bày bộ mặt thế chứ.”
Lời của Lam Bắc Phong như ngầm nhắc nhở mọi người chú ý một chút, A Mẫn đã nhìn ra điều gì đó rồi. Lam Bắc Phong lúc nãy thấy A Mẫn nhíu mày thì nghi ngờ rằng A Mẫn đang có vấn đề gì đó chưa được giải quyết ổn thỏa.
A Mẫn cũng không muốn người khác lo lắng nên quay sang nhìn Phương Minh hỏi: “Phương Minh, sau một tuần thì cánh tay này sẽ hoạt động lại bình thường đúng không?”
“Đúng vậy! Nhưng cần hạn chế rất nhiều, muốn hồi phục hẳn phải mất một tháng.”
“Vậy thời gian này làm phiền anh rồi.”
A Mẫn gật đầu, vậy chỉ cần tịnh dưỡng một tuần thì cô có thể hoạt động lại bình thường rồi. Cô sẽ cố gắng tranh thủ thời gian một tuần này để nghỉ ngơi lấy lại sức khỏe, bởi vì sau đó cô còn có việc khác quan trọng hơn.
Triệu Tuấn Kỳ từ khi vào thăm A Mẫn thì không thấy Long Ngạo Thiên đâu nên đã hỏi: “A Mẫn, sao không thấy Long Ngạo Thiên ở đây vậy? Chẳng lẽ hai người lại giận nhau nữa rồi?”
“Lúc nãy Thiên ra ngoài, tôi cũng không biết anh ấy đi đâu. Nhưng chắc là giận tôi vì chuyện này rồi.” A Mẫn nhìn Triệu Tuấn Kỳ trả lời.
Cô biết tâm trạng lúc này của Long Ngạo Thiên không tốt, cho nên để anh yên tĩnh một mình có khi lại tốt hơn. Hoắc Gia Dĩnh đứng bên cạnh nghe A Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3386264/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.