Thấy thái độ của K tức giận như vậy lại thêm việc K nói Tô Gia bị phá sản khiến Tô Tuyết Đồng căm hận nhìn A Mẫn phẫn nộ, “A Mẫn, tại sao năm đó hỏa hoạn không thiêu chết cô đi. Tại sao lúc nào cô cũng được Thiên bảo vệ, rõ ràng tôi đến trước, rõ ràng tôi ở bên cạnh anh ấy suốt bao năm qua mà. Cô không đáng, cô không có tư cách, cô nên chết đi, cô là đồ phá hoại tình cảm người khác…”
Tô Tuyết Đồng nói hết những uất ức trong lòng ra, nước mắt cũng vì thế mà tuôn rơi. A Mẫn hiểu cảm giác này, trong phút chốc không thể trách Tô Tuyết Đồng được. Nhưng mà mạng người là đáng quý, muốn gì cứ nhắm vào cô là được. Những đứa trẻ ở cô nhi viện vô tội, càng đáng được sống hơn.
“Cho dù cô có đáng thương thế nào thì cũng không thể lấy một lý do ra để che lấp đi sự thật rằng cô là kẻ giết người. Cô muốn được yêu thương, những đứa trẻ ấy không có sao? Tại sao cô lúc nào cũng kéo người vô tội vào? Cô làm vậy có cảm thấy công bằng với những người đã bị cô hại chết oan không hả?”
A Mẫn chất vấn Tô Tuyết Đồng, sự chất vấn của cô cũng khiến cho Tô Tuyết Đồng có chút tỉnh ngộ nhưng vẫn một mực cố chấp, “Tại cô bọn họ mới chết, không phải tại tôi. Ai bảo cô là con gái của phó tổng thống, ai bảo cô là con gái của sát thủ. Bọn họ chết là vì cô, cô mới là kẻ giết người.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3386183/chuong-138.html