A Mẫn nhìn Hoắc Gia Dĩnh sau đó lại nhìn Lam Bắc Phong, bọn họ đến đây nếu không tìm Long Ngạo Thiên thì chắc chắn là tìm cô. A Mẫn không trả lời câu hỏi của Hoắc Gia Dĩnh mà hỏi ngược lại hai người đó: “Thiên đang ở đâu?”
Hoắc Gia Dĩnh và Lam Bắc Phong nghe vậy thì nhìn nhau, vốn dĩ bọn họ đến đây là để nói với A Mẫn chuyện này. Vậy mà A Mẫn lại đi trước một bước gọi cho Long Ngạo Thiên rồi.
“Thiên đang ở hộp đêm.” Lam Bắc Phong nhìn A Mẫn trả lời, giọng nói có chút khó xử. A Mẫn nhíu mày nhìn Lam Bắc Phong, chắc chắn cậu đã biết được gì rồi. Cô ra phòng khách lấy áo khoác len sau đó nhìn Lam Bắc Phong nói: “Dẫn tôi đến đó.”
“A Mẫn, thật ra khi Thiên đến đó đã ra lệnh bất kỳ ai cũng không được làm phiền.” Hoắc Gia Dĩnh nghe vậy liền ngăn lại, cũng không hẳn là ngăn cản A Mẫn đi đến hộp đêm mà là vốn dĩ bọn họ đi đến đó không được gì mới về đây.
A Mẫn khó chịu cau mày, “Giỏi lắm! A Mẫn này lại thích làm phiền đấy. Đưa tôi đến đó, tôi bảo toàn cho hai người.”
Nếu A Mẫn đã lên tiếng như vậy thì bọn họ cũng không sợ khó nữa. Dù ở tình huống nào thì đứng trước Long Ngạo Thiên uy lực của A Mẫn vẫn có tác dụng hơn bọn họ.
“Vậy lên xe đi!” Lam Bắc Phong nói xong thì đi trước, A Mẫn và Hoắc Gia Dĩnh đi sau.
Đại Lan và Tiểu Lan nhìn nhau cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3385203/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.