Chỉ cần cứ chạy theo con đường cũ sẽ về lại nhà Long Gia. A Mẫn biết hai đứa con của cô đã an toàn, nhưng mà để đề phòng sự cố thì A Mẫn vẫn phải xử lý đám người này.
Sau khi một tên trong đám chết đi thì những tên còn lại bắt đầu đề phòng A Mẫn hơn. Bọn chúng không ra tay ngay mà nhìn A Mẫn chằm chằm. A Mẫn cũng không gấp gáp mà nhìn đám người đó dửng dưng.
Vài phút trôi qua trong yên tĩnh, lúc này tên cầm đầu mới nhìn A Mẫn nhếch môi cười: “Nếu bây giờ tất cả chúng tôi cùng lên, thì cô sẽ không chống đỡ nổi đâu đấy.”
“Ha… Không thử làm sao biết!” A Mẫn cười lạnh, nếu muốn thì cô cũng sẵn sàng đánh liều một lần.
Thật ra lúc nãy A Mẫn cũng đã quan sát rồi, đám người kia còn lại năm người, mà năm người này lại cùng hợp sức thì A Mẫn chỉ có thể thủ mà không thể đánh trả. Ở cự ly gần và không gian hẹp thì việc di chuyển của A Mẫn cũng bị hạn chế.
A Mẫn lùi lại vài bước lấy đà để chạy về đám người kia, vừa chạy vừa giơ súng ngắm bắn bọn chúng. Nếu không để những người đó bao vây thì khó lòng chạy được.
Đám người kia vừa thấy A Mẫn giơ súng lên bắn đã lập tức hành động. Tốc độ di chuyển của bọn họ thực sự rất nhanh, hoặc cũng có thể nói A Mẫn di chuyển chậm. Một tên cầm dao được sự hỗ trợ của đồng đội liền lao về phía A Mẫn.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3385177/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.