Phương Minh cũng có cùng suy nghĩ với Ngạo Thiên. Cậu nhìn mọi người nhắc nhở: “Gần tới lúc những cuộc tranh đấu diễn ra để giành lấy vị trí lão đại. Cho nên khó tránh khỏi việc có người giở trò. Hơn nữa vẫn chưa tìm được nội gián trong Hắc Long Ưng.”
“Đó là mối nguy hiểm tiềm tàng, kế hoạch đề ra cho Hắc Long Ưng sẽ gặp cản trở nếu không tìm được kẻ đó.” Bắc Phong trầm ngâm, cậu vẫn không thể đoán được người đó là ai.
“Ngạo Thiên! Chẳng lẽ cứ để kẻ đó gây rắc rối cho chúng ta mãi sao?” Tuấn Kỳ khó hiểu nhìn Ngạo Thiên nhưng anh vẫn điềm đạm, “Tự kẻ đó lộ diện, hiện tại lo việc trước mắt thôi.”
“Cũng muộn rồi, chúng ta nên nghỉ ngơi thôi. Ngày mai đến đảo Đông Sơn còn gặp đối tác nữa.” Phương Minh nhìn mọi người nhắc nhở.
Sau đó tất cả đều vào trong thuyền, nhưng họ không biết rằng những điều sắp diễn ra. Vừa tờ mờ sáng thì thuyền cũng cập bến đảo Đông Sơn. Những du khách đều rất háo hức với chuyến đi này.
Tuy là một hòn đảo nhưng lại như một thành phố thu nhỏ. Phía sau hòn đảo và khách sạn được nối bởi cây cầu dài với kích thước vừa phải. Toàn bộ đều làm bằng kính để khách tham quan có thể ngắm cảnh cũng như thử cảm giác mạo hiểm.
[…]
Chiều tối thì Ngạo Thiên cũng đã đi gặp đối tác của mình. Người này vừa thấy Ngạo Thiên thì liền vui vẻ: “Xin chào! Tôi là David, rất vui được gặp cậu.”
“Chào ông!”
Ngạo Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3385140/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.