"Ai nói không đói? Nhưng ngồi ở đâu?" Cô nhăn mặt nhìn Gia Dĩnh. Tưởng có thể ăn mới chạy nhanh xuống, ai mà ngờ bây giờ lại đang đứng bơ vơ thế này.
Tuấn Kỳ vừa ăn vừa chỉ: "Còn nhiều ghế đó, muốn ngồi đâu không được."
A Mẫn lại chỗ mấy cái ghế sau đó vẫn là đi lại gần chỗ Ngạo Thiên đứng. Cô hít một hơi nói: "Mấy chỗ kia ngồi xa quá, không lấy đồ ăn được. Ngồi chỗ này là tiện nhất."
Ngạo Thiên đang ăn thì bỏ nĩa xuống, anh nhìn A Mẫn: "Vậy thì ngồi đi!"
A Mẫn nghe xong liền chạy lại gần chỗ Tuấn Kỳ lấy một cái ghế sau đó đặt gần ghế Ngạo Thiên rồi ngồi xuống. Cô thuận tay kéo hết mấy dĩa đồ ăn trên bàn sau đó ăn rất nhiều. Vì Bắc Phong, Gia Dĩnh và Phương Minh lần trước đã thấy cô ăn rồi nên không bất ngờ.
Tuấn Kỳ thấy vậy liền nhíu mày: "Mẫn Nhi! Cô không biết ăn từ tốn sao? Con gái gì mà ăn không có ý tứ."
A Mẫn đang ăn cũng phải ngước nhìn Tuấn Kỳ, cô chồm người lên lấy luôn dĩa đồ ăn của cậu sau đó vừa ăn vừa nói: "Sao tôi làm gì anh cũng nói hết vậy? Bộ chưa thấy ai ăn như vậy bao giờ à?"
A Mẫn đang ăn thì bị Ngạo Thiên kéo dĩa đồ ăn của Tuấn Kỳ lại sau đó nhìn cô: "Trả lại cho Tuấn Kỳ đi, nếu muốn ăn nữa thì nhờ Gia Dĩnh nấu thêm."
A Mẫn nghe vậy đành trả lại dĩa thức ăn cho Tuấn Kỳ. Cậu ta có vẻ đắc ý lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3385105/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.