Người giết tên bắn tỉa không ai khác là Ngạo Thiên. Ở khoảng cách xa như vậy mà anh dám dùng súng bắn hắn thông qua cô. Lỡ viên đạn đi lệch hướng thì phải làm sao đây?
"Cảm ơn! Nhưng lỡ đạn lệch thì tôi sẽ chết đấy." A Mẫn bước lại chỗ Ngạo Thiên nói với giọng có chút khó chịu.
"Đương nhiên! Nhưng nếu là tôi thì vấn đề đó không xảy ra." Ngạo Thiên đưa súng cho Tuấn Kỳ sau đó nói với A Mẫn, ngữ khí cũng không đáng sợ hay lạnh lùng như mọi khi.
Bắc Phong lại cái xác xem xét thì trên vai hắn có một hình xăm, hình xăm đó giống với những kẻ đã truy đuổi A Mẫn hôm bữa.
"Xem ra là chưa diệt tận gốc rồi." Tuấn Kỳ lại chỗ Bắc Phong nhìn cái xác sau đó nói.
"Đây có lẽ là người của lão Châu, người của lão Bản mày giết sạch còn đâu. Hắn là một trong những tay bắn tỉa ở đảo Phù Hoa đấy." Bắc Phong giải thích sự việc vì thấy A Mẫn có vẻ không hiểu.
Cũng coi như cậu giúp A Mẫn có thêm kiến thức để lúc đó không làm liên lụy ai. Bọn họ từ trong phòng massage ra đây mất vài phút, vậy mà lại thay đồ nhanh đến chóng mặt. Còn A Mẫn lúc này lại đúng là kẻ thảm hại mà.
"Sao lúc nào có chuyện cũng gặp các người vậy? Có khi nào các người liên lụy tôi không?" A Mẫn nhăn mặt nhìn.
"Này, nói cho đàng hoàng nhé! Lần nào có chuyện cô cũng gặp bọn này, còn kéo bọn này vào. Nếu Ngạo Thiên..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3385092/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.