Tuấn Kỳ không đợi lão Bản nói xong thì cắt ngang: "Tôi chỉ muốn hỏi một chút về cô gái tên A Mẫn kia thôi."
Lão Bản thấy mình không bị tra cứu thì liền vui mừng: "Cậu cứ hỏi đi!"
Tuấn Kỳ ngồi sofa bắt chéo chân, uống một ngụm trà sau đó nhìn lão cười cười: “Chẳng hay cô gái tên A Mẫn đó đã đắc tội gì mà khiến ông tức giận như vậy?"
Lão Bản liền chỉ vào vết thương trên đầu mà nói: “Con nhỏ đó làm việc không tốt, còn đánh đến đầu tôi chảy máu. Nếu bắt được nó, tôi sẽ cho nó biết thế nào là lễ độ.”
Nghe đáp án của lão Bản thì Tuấn Kỳ không nói gì, trước khi đến đây cậu đã tìm hiểu sơ qua bang phái của lão Bản.
Theo những gì được biết thì A Mẫn hoàn thành nhiệm vụ rất tốt, hơn nữa cũng chưa từng sai sót hay phạm sai lầm. Vậy thì ý của lão Bản A Mẫn làm việc không tốt là sao? Tất nhiên là vì do ông ta mà ra thôi.
Tuấn Kỳ cười nhìn lão Bản: “Cô gái đó đang ở với lão đại chúng tôi. Ông muốn bắt về?”
Nghe đến việc A Mẫn ở chung với lão đại đã khiến lão Bản ngạc nhiên suy ngẫm. Lão ta không biết từ lúc nào mà A Mẫn với lão đại quen biết nhau, cũng có khi vì tìm được chỗ dựa nên mới muốn rời tổ chức.
Lão Bản cứ mải mê suy nghĩ khiến cho Tuấn Kỳ tức giận đập tay xuống bàn.
Thấy thái độ cậu có vẻ tức giận lão liền trả lời: “Không... Không!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3385085/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.