Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151
Chương sau
A Mẫn nghe vậy liền nhíu mày, đó là tín hiệu cầu cứu. Nhưng điện thoại của cô đang ở chỗ Bắc Phong nên không thể lấy lại liền được. Cô vội đi vào nhà tìm Bắc Phong để kiểm tra các tin trong điện thoại mặc cho sức khỏe vẫn chưa hồi phục hẳn. "Đi theo cô ấy đi, nếu không họa mày tự chịu." Tuấn Kỳ vừa nhai kẹo vừa cười đểu nhìn Gia Dĩnh. Gia Dĩnh nhắn mặt chạy nhanh vào nhà, đúng thật là xui xẻo mà. Hôm nay cậu ra ngoài chắc chắn không coi ngày rồi. A Mẫn mở cửa phòng đi vào, Bắc Phong nghe tiếng mở cửa thì xoay người lại nhìn. Cậu có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy A Mẫn. Cô lại gân chỗ Bắc Phong hỏi: "Có sao chép hết dữ liệu chưa?" "Gần xong rồi! Cô lưu gì mà nhiều vậy? Cả ngàn file, mà file nào cũng nặng hết." Bắc Phong nhìn A Mẫn thắc mắc, A Mẫn đúng là làm khó người khác. A Mẫn cười trừ: "Thì làm nhiệm vụ tất nhiên phải tìm hiểu, mà lúc tìm hiểu thì sẽ có một vài thứ bí mật trong đó. Nói tới đây chắc anh cũng hiểu mà" Bắc Phong hiểu ý của A Mẫn, có lẽ nhiều tài liệu A Mẫn thu thập được có những bí mật mà người ta muốn giấu. A Mẫn giữ lại chính là đang tạo một con đường sống cho bản thân mình. Một lát sau thì điện thoại cũ của A Mẫn cũng sao chép dữ liệu sang điện thoại mới thành công. A Mẫn liên mở điện thoại mới lên mặc kệ là ai mua. Cô vừa mở điện thoại lên liên nhìn thấy chữ SOS, ngoài dòng chữ SOS ra còn một dòng tin nhắn ẩn chỉ có cô mới có thể đọc được. Vì trong điện thoại cũ của A Mẫn có tải một file kết nối liên kết. Cho dù điện thoại có hư thì chỉ cần chép lại các file qua điện thoại mới vẫn sẽ hiện lên chế độ cảnh báo và an toàn mà A Mẫn đã cài đặt sẵn. Đây là cô cài để phòng trường hợp điện thoại vào tay kẻ thù cũng không đọc được hay tìm được các file ẩn của cô. Theo nội dung tin nhắn A Mẫn nhận được thì bọn họ đang gặp nguy hiểm và mắc kẹt tại nước B. Địa chỉ định vị đều có, A Mẫn chỉ cần dựa theo đó là có thể tìm được bọn họ. Cô quay sang nhìn Bắc Phong: "Tôi có việc gấp đi trước, phiền anh nói với Ngạo Thiên lần sau tôi sẽ đến báo đáp ơn cứu mạng này." A Mẫn nói rồi liền đi nhanh về phòng thay một bộ đồ sau đó ra ngoài. Gia Dĩnh vừa lên đến cầu thang đã thấy A Mẫn vội vàng về phòng của cô. Cậu đi vào hỏi Bắc Phong thì được Bắc Phong nói lại sự việc. Gia Dĩnh đoán chắc A Mẫn sẽ đi cứu hai người kia cho nên vội vã nhắn tin cho ai đó rồi gọi điện thoại. Cậu thật sự không muốn gánh cái họa này đâu. Tin nhận được là của hai ngày trước, cho nên A Mẫn sợ bọn họ sẽ gặp nguy hiểm. Cô phải rời khỏi đây trước sau đó đặt vé đi nước B. Sau khi thay đồ xong thì cô đi xuống lầu. Nhưng khi vừa đến cổng chính đã bị hai vệ sĩ chặn lại: "Xin lỗi! Tiểu thư không thể ra ngoài" A Mẫn nhíu mày nhìn hai tên vệ sĩ trước mặt cô. Nếu so về sức lực bọn họ có thể hơn, nhưng so về mánh khóe chắc chắn sẽ thua cô. Giải quyết hai tên này không vấn đề, chỉ là sức khỏe cô chưa hồi phục hẳn cho nên có thể sẽ thua. "Tôi có việc rất gấp phải đi ngay, có gì tôi chịu toàn bộ trách nhiệm." Hai tên vệ sĩ của Ngạo Thiên nhìn nhau khó xử, sau đó vẫn chặn lại không cho A Mẫn ra ngoài. Bất đắc dĩ cô đành đánh lại với họ, nhưng họ chỉ phòng thủ mà không đánh trả cho nên đã bị cô đánh bại. Nghe thấy tiếng đánh nhau ở cổng chính thì Tuấn Kỳ liền rời khỏi khu vực bơi mà đi lại xem xét. Bắc Phong và Gia Dĩnh cũng vội đi xuống lầu, nếu để A Mẫn rời đi chắc chản Ngạo Thiên sẽ không tha cho Gia Dĩnh. Vừa ra khỏi cửa thì một viên đạn bay xược ngang mặt A Mẫn ghim thẳng vào góc tường nơi cô đang đứng. A Mẫn nhìn viên đạn ghim ở góc tường sau đó nhìn chiếc xe ô tô đen nơi viên đạn vừa bay ra. Chiếc xe dừng ngay chỗ A Mẫn, người bước xuống xe không ai khác chính là Long Ngạo Thiên. Anh bước lại nhìn A Mẫn lạnh lùng: "Nếu tôi không nương tay, viên đạn đó sẽ ghim thẳng vào đầu em đấy" Đúng vậy! Long Ngạo Thiên chưa từng bản lệch mục tiêu, cũng chưa từng nương tay với ai. Đây chính là lời cảnh cáo, nhưng mà đổi với A Mẫn thì việc tình nghĩa vẫn là quan trọng. Cô nhìn Ngạo Thiên, ánh mắt không hề sợ cũng không hề lo lắng: "Nhưng họ là bạn tôi, tôi không muốn những người bên cạnh vì tôi mà chết" A Mẫn siết chặt tay, rất nhiều người vì cô mà bị liên lụy rồi cho nên cô không muốn Minh An và Tuyết Nhi cũng như vậy. Cứ mỗi lần có người vì cô mà gặp chuyện là cô lại không màng tới bản thân mà đi cứu họ trước. A Mẫn nhìn Ngạo Thiên, ánh mắt của cô vẫn kiên định. Cho dù Ngạo Thiên có ngăn cản thì hôm nay cô nhất định phải đi cho bằng được. "Cho tôi một lý do, tôi sẽ đi cùng em." Những suy nghĩ của A Mẫn đều bị Ngạo Thiên đoán ra, anh nhìn cô không rời mät. Ngạo Thiên trước giờ chưa hề ngoại lệ hay an ủi ai. Nhưng lời anh nói lúc này có thể gọi là một sự an ủi, mặc dù đó chỉ là một câu nói bình thường. A Mẫn quay đi hướng khác, hình như khóe mắt cô có chút ướt nhưng nhanh chóng bị cô lau đi bởi vì cô không muốn lộ ra dáng vẻ yếu đuối đáng thương hại. Sau khi hít một hơi sâu thì cô quay lại nhìn Ngạo Thiên: "Họ gặp nguy hiểm ở nước B cho nên tôi phải sang đấy. Tình hình cụ thể thì qua đó mới biết được" "Vào trong chuẩn bị hành lý đi!" Ngạo Thiên nói rồi bước thẳng vào nhà, hai người lúc nãy bị A Mẫn đánh cũng quỳ xuống nhận phạt nhưng lần này Ngạo Thiên lại phất tay cho qua. Đây là ngoại lệ chưa từng có, nhưng hôm nay đã xảy ra. A Mẫn vội chạy theo kéo tay Ngạo Thiên lại: "Khoan đã Trước khi sang nước B tôi muốn đi gặp A Phấn và Tiểu Minh" Ngạo Thiên nhìn cô im lặng, Tuấn Kỳ đi ra chỗ hai người sau đó nhìn A Mẫn: "Nếu Thiên không đồng ý thì cô lại gây loạn nữa sao?" "Tôi... Lúc nãy là bất đắc dĩ, bây giờ tôi hứa không làm loạn nữa." A Mẫn nói với Tuấn Kỳ sau đó đi đến trước mặt Ngạo Thiên nhìn anh bằng ánh mắt đáng thương. Ngạo Thiên nhíu mày, A Mẫn thấy vậy tưởng anh giận nên nhanh miệng nói thêm: "Tôi muốn sắp xếp cho hai người kia một nơi khác, như vậy... Như vậy... Nói tới đây A Mẫn liên không nói tiếp câu sau bởi vì cô ngại. Cô không dám nói rằng có như vậy cô mới có thể ở cạnh anh mà không lo lắng nhiều điều. "Vào nhà chuẩn bị một chút đi, lát nữa tôi dẫn em gặp hai người đó." Ngạo Thiên nói rồi nhìn xuống phía cánh tay bị A Mẫn ôm vào lòng. A Mẫn liên buông tay ra, Ngạo Thiên bước vào nhà nở một nụ cười vui vẻ. Tuấn Kỳ cũng theo anh vào trong nhà. A Mẫn nhìn theo bóng lưng Ngạo Thiên mà cảm thấy có chút u buồn, cũng cảm giác hình như anh rất cô đơn. Cô sau đó cũng chạy theo Ngạo Thiên lên lầu thu xếp hành lý, nhưng mà khi bước vào phòng thì hành lý của cô đã được chuẩn bị sẵn. "Tôi nói này, cô muốn làm gì cũng phải nghe người ta nói hết câu đã chứ. Chưa gì đã chạy đi rồi còn đánh vệ sĩ nữa là sao?" Gia Dĩnh tựa lưng vào tủ đồ nhìn A Mẫn than phiền, Triệu Tuấn Kỳ cũng nhún vai vô tội. A Mẫn nhíu mày khó hiểu: "Vậy ra bọn họ biết cả rồi?" "Ngạo Thiên đã đặt vé sẵn rồi, vốn nhờ tôi báo với cô một tiếng. Chưa gì cô đã chạy đi, nếu tôi không gọi Thiên về chắc mang họa thật rồi." Gia Dĩnh lời nói đúng là sắc bén, rõ ràng là bảo cô hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng vì cô lo cho an toàn của bạn mình nên mới như vậy.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151
Chương sau