Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151
Chương sau
A Mẫn giật mình tỉnh dậy, cô đưa tay xoa xoa thái dương sau đó nhìn về hướng cửa sổ. Bầu trời lúc này đã tối rồi, cũng không biết từ lúc nào mà trên người cô đã được ai đó đắp chăn. A Mẫn thấy tay không còn mấy cây kim chuyền nước biển nữa thì bước xuống giường. Việc đi lại cũng ổn hơn lúc sáng, chỉ là vết thương có chút đau nên bước chân cũng chậm. Căn phòng này rất rộng, hơn nữa màu chủ đạo lại là màu trắng đen. Cho nên A Mẫn có thế đoán được đây là phòng của Ngạo Thiên. Bởi vì phòng cô ở lúc đầu có máy móc và các thiết bị liên quan, còn phòng này lại không có. Cô đi về hướng phòng tắm, mở cửa ra và rửa mặt. Ở trong gương có thế thấy rõ một đường bị xước qua mặt nhưng đã mờ hơn. Có lẽ chỉ cần thoa thuốc ngừa sẹo thì sẽ ổn. A Mẫn rửa mặt xong thì nhìn quanh phòng tắm. Chỉ là phòng tắm thôi mà có cần phải rộng như vậy không? Hơn nữa các vật dụng cần thiết đều ở phòng tắm. Có một bộ đồ đã được đế sẵn, khăn tắm và vật dụng cá nhân mỗi thứ cũng thêm một chút. A Mẫn đóng cửa lại sau đó cởi đồ ra, từ trước đến giờ khi bị thương cô vẫn có thể tự lo cho bản thân mình. Lần này cũng không ngoại lệ, tiếc là vết thương toàn bị những chỗ khiến A Mẫn thấy đau thôi. A Mẫn bước vào bồn tắm sau đó xả nước ra, những loại nóng lạnh này nhìn là biết vì cô hay sử dụng lúc làm nhiệm vụ. Hơi nóng của nước khiển A Mẫn cảm thấy đỡ đau hơn nhiều. Đang ngâm mình thì cô đột nhiên nghe thấy tiếng động phát ra gần cửa. Cô biết hình như ai đó đang cổ mở cửa để vào, bởi vì tiếng động ngày càng nhiều hơn. Cũng may là cô có thói quen khi tắm luôn khóa chốt nên có lẽ người ngoài kia không mở được. "Cạch!" m thanh này đồng nghĩa với việc cánh cửa đã được mở, mà mở theo cách bình thường chứ không phải đạp cửa. Bóng dáng quen thuộc bước vào nhà tảm với gương mặt lạnh lùng ngoài Ngạo Thiên ra thì đâu còn ai. A Mẫn quên mất một điều, đây là phòng của Long Ngạo Thiên. Mà phòng của anh thì tất nhiên anh tự có cách để mở cửa phòng tắm cũng như phòng ngủ rôi. A Mẫn bất ngờ lặng xuống bồn tắm cho nước ngập đến vai thì dừng lại. Phía bên trong bồn tắm còn có bọt xà bông nên không nhìn thấy được gì. Cô ngại ngùng nhìn hướng khác: "Anh... anh vào đây làm gì? Mau ra ngoài đi!" Ngạo Thiên đóng cửa lại sau đó khóa chối. Điều này khiến A Mẫn càng thêm bất an. Nam nữ ở chung trong phòng tắm thì có thể làm gì chứ? Nếu anh muốn tắm có thể nói cũng được mà, đâu nhất thiết phải vào đây còn khóa chốt lại. Ngạo Thiên bước lại gần bồn tắm sau đó cúi người nhìn cô: "Em cũng biết ngại sao?" "Anh cảm thấy tình huống này là bình thường hả? Mau ra ngoài!" A Mẫn nhăn mặt nhìn Ngạo Thiên, cô là con gái thì đương nhiên biết ngại rồi. Vậy mà anh không tha cho cô, ngược lại còn trêu đùa: "Hay là chúng ta cùng tắm chung đi! Em thấy sao?" "Không! Ra ngoài đi, để tôi còn thay đồ nữa. Anh ở đây làm sao tôi lấy đồ được." A Mẫn nhăn mày, cô muốn ra khỏi bồn tắm ngay lập tức. Nhưng anh chỉ cười vén tóc cô lên: "Tôi lấy giúp em! Có cần tôi giúp em mặc đồ luôn không?" Cái này là cố tình! Đúng vậy, Ngạo Thiên đang cố tình trêu đùa cô. Biết rõ cô ngại mà còn nói những lời như vậy. Cô nhíu mày nhìn anh, trong lòng không ngừng câu mong anh mau rời khỏi đây để cô còn thay đồ. Nhưng mà dường như anh có thể hiếu được cô đang nghĩ gì. Không những không đi, ngược lại còn lấy một cái khăn. Sau đó anh ngồi lên một cái ghế lau phía sau lưng cho A Mẫn khiến cô bất giác né tránh. Long Ngạo Thiên thấy A Mẫn né tránh thì dừng lại việc lau người cho cô mà hỏi: "Sao lại né? Tôi đang giúp em đấy!" "Đừng! Anh ra ngoài đi! Anh ở đây tôi cảm thấy... không tốt lắm." A Mẫn có chút ngại mà cúi mặt, đây là lần đầu cô gặp phải tình huống éo le như này. "Sau lưng đã có một vết sẹo rồi, em muốn trước vai cũng có sao?" Ngạo Thiên dùng khăn ấm lau ngang qua vết sẹo trên lưng. Lần này A Mẫn ngôi im không né tránh, Ngạo Thiên lau một lượt sau đó ngồi đối diện với cô. Cô thì quay mặt sang chỗ khác, cũng không dám ngồi thẳng người vì sợ anh thấy những thứ không nên thấy. Ngạo Thiên tháo băng trên vai A Mẫn sau đó nhìn vết thương. Đúng là có lành nhưng tiến độ hồi phục quá chậm. Anh nhìn A Mẫn hỏi: "Em ở trong đây bao lâu rồi?" "Từ lúc tỉnh dậy! Có việc gì sao?" A Mẫn quay lại hỏi Ngạo Thiên. Anh nhìn cô điềm đạm: "Ra ngoài được rồi! Tôi giúp em xử lý vết thương." A Mẫn cảm thấy lạ, sao cách anh đối với cô có chút khác khác. Nhưng anh đang ở đây thì làm sao cô ra ngoài được. Cô cười trừ: "Anh ra ngoài trước đi, tôi thay đồ rồi ra ngay." "Theo lý mà nói em là vợ tôi, tôi ở cùng vợ là hợp tình hợp lý." Ngạo Thiên cười, một nụ cười đầy sự nguy hiểm. A Mẫn lúc đó không đọc kỹ những gì ghi trong hợp đồng mà chỉ lướt sơ qua. Căn bản không hề chắc chắn trong hợp đồng có đề mục này hay không. Cô chần chừ một chút rồi nhìn anh: "Trong hợp đồng chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, chứ không ghi rằng tôi sẽ để anh nhìn cơ thể tôi." Ngạo Thiên nhếch môi cười khiến A Mẫn nhíu mày, chẳng lẽ có điều gì mà cô không chú ý tới trong hợp đồng? "Vợ chồng trên danh nghĩa cũng là vợ chồng. Đã là vợ chồng thì việc tôi nhìn em cũng không phạm pháp." Anh kê sát mặt nói khiến A Mẫn có chút bối rối. Sau đó anh đứng dậy bước đi, đến gần cánh cửa thì quay lại nhìn cô nhắc nhở: "Cho em năm phút!" Cánh cửa vừa đóng lại thì A Mẫn liền rời khỏi bồn tắm. Lúc nãy ngôi yên một chỗ lại co chân lên khiến chân cô như tê lại. Cô với lấy cái khăn lau người sau đó thay đồ. Mặc đồ xong thì liền đi đến phía cánh cửa, nhọ thay ngay lúc này cái hông cô bị đau vì ngâm lâu trong nước làm vết thương bị động. Vết thương ở hông lại thêm ở vai, cộng thêm tê chân khiến cô chỉ muốn than trời mà thôi. Tóc A Mẫn cũng ướt nhưng được cô quấn tạm cái khăn. Ở đây không có đồng hồ nên cô đoán chừng chưa tới năm phút. Cơ mà cô lại không thể mở cửa vì chân đang tê. Cánh cửa lần nữa mở ra, đối diện với A Mẫn lại là Ngạo Thiên. Thấy cô đứng im thì anh không nói gì bế cô rời khỏi phòng tắm. Anh đặt cô ngồi lên giường sau đó tháo khăn quấn tóc ra lau. Khi thấy tóc ít ướt hơn anh mới lấy máy sấy sấy tóc cho cô. Tiếp đó Ngạo Thiên lại đi lấy một hộp y tế để lên giường. A Mẫn cảm thấy cả hai như là vợ chồng mới cưới chứ không phải là vợ chồng theo hợp đồng. Anh rửa vết thương cho A Mẫn rất nhẹ nhàng, nhưng thấy A Mẫn nhăn mặt thì đã biết là cô đang đau. "Tôi sẽ cố gắng nhẹ nhàng, nếu đau em cứ nói." Ngạo Thiên rửa vết thương ở vai cho A Mẫn nhẹ nhàng hết mức có thể. A Mẫn tuy đau nhưng không nói mà chỉ cố gắng chịu đựng, cô siết tay vào ga giường để cơn đau mau chóng qua đi. Ngạo Thiên nhìn thấy được điều đó, anh vẫn nhẹ nhàng thoa thuốc sau đấy băng bó vết thương cho cô. "Nếu đạn ở vai tôi, tôi sẽ không đau. Nhưng nếu ở vai em, tôi cảm thấy đau đấy: Ngạo Thiên thật sự chỉ mong người bị thương là bản thân mình chứ không phải cô. Thấy cô đau thì anh cũng cảm thấy khó chịu.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151
Chương sau