A Mẫn nói xong thì khép mi lại, vì buồn ngủ nên cô đã thiếp đi lúc nào không hay.
Cả hai người đều có một suy nghĩ riêng, đều có những mục đích và lý do riêng.
Nhưng chung quy vẫn là muốn bảo vệ an toàn cho người mình trân trọng.
Trải qua mười năm, con người chắc chắn sẽ có thay đổi.
Nhưng đối với A Mẫn thì lại khác.
Tình cảm cô dành cho người kia chưa bao giờ thay đổi, chỉ là cô chưa từng hỏi người kia đối với cô thế nào.
Cô cũng nghi ngờ Long Ngạo Thiên chính là người mà cô luôn tìm kiếm.
Nhưng nếu chưa có gì chứng minh cô sẽ không nói ra, bởi vì cô không muốn thêm một lần thất vọng.
Suy cho cùng thì A Mẫn vẫn muốn tìm ra hung thủ và thân thế thật sự của mình trước.
Cô muốn loại bỏ hoàn toàn những kẻ có thể đe dọa đến cuộc sống và an toàn của cô.
Chỉ khi loại bỏ hết thảy thì cô mới mong sống yên ổn.
Cũng chỉ có như vậy thì sẽ không ai vì cô mà liên lụy nữa.
Ngạo Thiên nhìn dáng vẻ ngủ say của A Mẫn mà cười buồn, trong nụ cười ấy mang rất nhiều tâm sự.
Rõ ràng người anh cần tìm ở ngay trước mặt nhưng lại không nói ra.
Anh đã tìm cô bé năm đó suốt mười năm, đến khi tìm được rồi lại không đủ can đảm để nói rằng mình chính là chàng trai năm xưa.
Có lễ vì anh là lão đại, bên cạnh có những mối nguy hiểm tiềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/2671145/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.