Cô vẫn cố gắng giữ một chút lý trí cuối cùng của mình mà nhìn anh nói: "Dừng lại...Nếu anh dám tiếp tục, tôi sẽ...giết anh."
Tuy mạnh miệng nhưng gương mặt A Mẫn đã đỏ ửng cả lên, hơi thở cũng dồn dập hơn.
Tay của Long Ngạo Thiên bắt đầu tăng tốc theo nhịp điệu, cứ liên tục ra vào khiến A Mẫn chỉ biết nằm chịu đựng mà không thể phản kháng gì nữa.
Dường như thuốc đã làm cho A Mẫn đi đến giới hạn, cô vương tay lên bấu chặt vào vai Long Ngạo Thiên.
Anh cười nhẹ sau đó dừng lại ngón tay đang di chuyển.
Long Ngạo Thiên cắn nhẹ tai của A Mẫn sau đó thì thầm: "Vậy thì em cứ làm đi!"
A Mẫn đẩy Long Ngạo Thiên ra, nhưng sức lực của cô dường như đã bị anh cướp mất rồi.
Anh lấy ngón tay đang khuấy đảo bên trong hoa huyệt ra và cười khẽ nhìn A Mẫn: "Em không chịu được nữa rồi ư?"
"Anh...Bỉ ổi! Tôi hận...anh!"
A Mẫn khó chịu, cả cơ thể như bị kiến cắn.
Thấy A Mẫn khó chịu như vậy Long Ngạo Thiên cũng không đành lòng.
Anh cúi sát người xuống sau đó di chuyển tiếu huynh đệ của mình ở trước hoa huyệt của cô.
Anh nhẹ nhàng tiến vào bên trong, phá vỡ lớp phòng vệ cuối cùng khiến A Mẫn nhăn mặt đau đớn, cô rên lên khe khẽ: "Ưm...ư...' A Mẫn biết mình bị Long Ngạo Thiên làm gì, cô rất đau.
Nhưng đau nhất không phải là thể xác, mà là trái tim cô bị anh làm cho tan nát.
Long Ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/2671109/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.