"Long Ngạo Thiên, cậu đối với A Mẫn là vì tình cảm cậu dành cho con bé, hay là vì chuộc lại lỗi lầm cho ba mẹ cậu?"
Hà Minh hỏi một câu khiến Long Ngạo Thiên chần chừ.
Lỗi lầm mà ba mẹ Long Ngạo Thiên gây ra là gì anh không biết, nhưng tình cảm anh dành cho A Mẫn ra sao thì anh hiểu rất rõ.
Long Ngạo Thiên hít một hơi thật sâu nghiêm túc nhìn Hà Minh nói: "Mẫn Nhi cả đời này chỉ được ở bên Long Ngạo Thiên mà thôi."
"Chuyện của người trẻ các cậu tôi không muốn xen vào.Nhưng tôi nói trước, nếu cậu không biết giữ thì đừng hối hận."
Hà Minh lên tiếng nhắc nhở, ông ban đầu có muốn ngăn cản.
Nhưng vì thấy Long Ngạo Thiên thật lòng nên ông mới không cản trở nữa.
Hà Minh thở dài một cái rồi nhìn Long Ngạo Thiên: "Việc quan trọng là phải tìm cho được A Mẫn.Nếu để người khác lợi dụng chuyện này thì không hay."
"Vậy tôi đi trước, nếu có tin tức gì phiền ông nói tôi biết."
Long Ngạo Thiên cúi đầu chào lịch sự sau đó rời đi.
Hà Minh nhìn một hồi lâu sau đó cũng cho người đi tìm kiếm A Mẫn.
Nếu tìm được ông sẽ hỏi A Mẫn lý do vì sao rời đi mà không nói với ông.
Kiều Chính Sâm đang làm việc trong phòng thì nhận được tin báo rằng A Mẫn đã rời khỏi Long Gia.
Tuy không biết độ chính xác của †in tức nhưng ông ta rất vui.
Vốn định dạy cho A Mẫn một bài học nhưng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/2671106/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.