Ôn Mạn cảm thấy cô đúng là một cô gái hư hỏng.
Vừa không muốn quay lại với Chu Khải lại vừa khát vọng muốn có gì đó với anh.
Sao lại có người xấu xa như cô thế không biết nữa. Người giống như cô bây giờ người ta thường gọi là trà xanh tâm cơ, bạch liên hoa nhỉ. Ôn Mạn nhìn chằm chằm vào những tầng mây ngoài cô cửa máy bay, suy nghĩ thế nào cũng không thấy bình tĩnh được.
Không phải tất cả nhân viên đều được đi máy bay tới Giang thành, phần lớn phải từ cấp bậc kỹ sư trở nên mới được tham gia chuyến du lịch này. Những nhân viên còn lại vẫn phải đi làm để vận hành công ty như bình thường, nhưng bù lại sẽ được nhận một khoản tiền thưởng lớn.
So với việc được đi du lịch, nhóm người này đương nhiên là thích tiền thưởng hơn rồi.
Nhưng Vu Tử thì lại theo qua đây, cũng chẳng có gì bất ngờ, chắc chắn là Hoàn Lâm đưa cô ấy tới cùng. Trong chuyến du lịch này, bọn họ có nảy sinh chuyện gì Ôn Mạn cũng hiểu được.
Sau khi máy bay hạ cánh, Ôn Mạn ghì chặt trái tim đang nhảy bang bang của mình lại, mở di động ra, gửi cho Chu Khải một cái tin nhắn.
[Công ty bọn em tới Giang thành du lịch.]
Sau đó cô cùng chờ lấy hành lý với mọi người rồi cùng lên xe bus công ty đa chuẩn bị sẵn xuất phát tới suối nước nóng ở Tuyết Sơn. Ôn Mạn lại móc di động ra lần nữa, thấy được tin nhắn trả lời của Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-man-quyen-ru/3493396/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.