Dây dưa trên cơ thể kéo theo linh hồn cũng được giao hòa, Ôn Mạn cam tâm tình nguyện chết trong sự dịu dàng của Chu Khải.
Cô vặn vẹo eo thon phối hợp với sự ra vào của Chu Khải, khoái cảm tầng tầng lớp lớp chồng chất. Lỗ dâm của Ôn Mạn bị đu đến nỗi vừa rát vừa tê dại.
“Mông nhỏ mềm thật.” Chu Khải ôm Ôn Mạn vào lồng ngực, để hai chân cô vòng lấy eo anh, sau lưng anh hơi tựa lên đầu giường, ở tư thế này gậy thịt đâm vào càng sâu hơn.
Bàn tay to của anh xoa bóp mông tròn của Ôn Mạn, xúc cảm mềm mại đàn hồi làm anh yêu thích không nỡ buông tay.
“Bép” một tiếng, thân thể vốn cọ xát bành bạch đột nhiên xuất hiện một tiếng tét mông vang dội, Ôn Mạn “A” một tiếng hét lên sợ hãi: “Sao anh lại tét mông em?”
Chu Khải thấp giọng cười khẽ, nâng mông cô lên để mặc cô ngồi trên cây hàng của mình vặn vẹo vòng eo, còn tét bem bép lên mông cô nữa.
“A... Đừng đánh... ư... A... Đau...” Ôn Mạn ngưỡng cao cổ, mỗi lần Chu Khải tét mông cô, đi cùng cảm giác hơi đau rát là khoái cảm lạ lùng làm lồn của cô nhịn không được mà co rút lại liên tục, cu anh cắm trong cơ thể cô cũng theo đó mà căng trướng lớn hơn.
Chu Khải thuận thế cắn lên cần cổ cô, liếm mút liếm láp ở đó. Những dấu vết mập mờ sáng nay anh để lại còn chưa biến mất, giờ lại thêm vết mới. Anh thỏa mãn chôn mặt vào cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-man-quyen-ru/3493379/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.