Dịch giả: Tuyết Mùa Hạ 
Đề tự: avast1 
Kiếm Nhất bày tỏ lập trường: 
"Phải nhân cơ hội thẳng đường quét ngang, 
Cho dù việc chẳng dễ dàng, 
Dẫn người thám hiểm Man Hoang hung tàn." 
Đạo Huyền từ chối khuyên can, 
Chẳng thể chấp nhận nguy nan thế này 
Huynh đệ tranh luận gắt gay, 
Ai nhường? Ai nhịn? Giãi bày sao đây? 
Tăng Thúc Thường lắc đầu: 
- Thanh Vân môn lập phái đã hai ngàn năm, cũng chưa bao giờ có mạch nào để lại vị trí thủ tọa theo kiểu cha truyền con nối, ta thấy làm vậy cũng không tốt lắm. 
Điền Bất Dịch đáp: 
- Được hay không là do sư phụ, Chân Vu sư thúc, còn có chưởng môn sư bá cùng các vị trưởng bối quyết định, nếu họ không có ý kiến gì khác, cha ngươi cứ việc truyền chức thủ tọa cho ngươi, lúc đấy thì có cái gì không tốt cơ chứ? 
Tăng Thúc Thường cúi đầu nhìn xuống chân mình, sau một thời gian mới nói: 
- Ta thấy làm vậy, cứ như thể là mình đã cố ý giết Lưu Diễm sư huynh, trong lòng rất khó chịu. Nên nhớ rằng, trước đó ai cũng tin là, vị trí thủ tọa tương lai này chắc chắn thuộc về huynh ấy. 
Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, trên mặt cũng lộ rõ nét đau khổ, thấp giọng: 
- Hơn nữa, trong các sư huynh đệ ở Phong Hồi Phong, ta cũng khá rõ, bất luận là đạo hạnh hay tư lịch của mình đều không thể phục chúng, dù cho có mạnh mẽ nhận lấy vị trí chủ tọa, e rằng cũng sẽ khiến sau này có vô số tranh cãi. 
Điền Bất Dịch nhìn hắn, nhất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-hoang-hanh/81436/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.