“Tiểu Mẫn! TIỂU MẪN!!”
Giọng nói nam nhân ngày một gần, cô có thể cảm nhận được hơi ấm từ đôi tay người ấy cố lôi cô ra khỏi đống tuyết. Ôm lấy cơ thể lạnh buốt của cô mà chạy.
Là ai chứ? Ca ca?
Không biết qua bao lâu cô mới tỉnh lại. Mở mắt ra thì cô đã ở Minh Nguyệt Cung.
“Tiểu Mẫn, muội tỉnh rồi! Sao lại ngất ở Tương Hương Lâm vậy chứ? Nếu không phải ta lén đi theo muội thì muội đã chết cóng rồi.” Ảnh Lâm lải nhải trong khi Nguyệt Quế đang đỡ cô ngồi dậy
“Muội có thể chết được sao!”
“À thì… Muội không thể nhưng ta xót. Nào uống bát canh gừng cho ấm người đi. Nãy ta còn thấy vệt máu, muội bị thương sao?”
“Không sao.” cô nói rồi nhận lấy bát canh ấy, uống qua loa vài ngụm rồi nói “Xảo Xảo đâu?”
“Nguyệt Xảo đã chuẩn bị mọi thứ xong, chỉ chờ người giao phó.” Nguyệt Quế đáp
“Tiểu Mẫn à, coi như ta xin muội đó được không. Chuyện gì thì để sau tính, giờ muội cần nghỉ ngơi…” Ảnh Lâm chưa nói xong đã bị cô cắt ngang
“Huynh đến chỗ Mặc Thạnh một thời gian đi. Đợi ta xong việc sẽ tới đón huynh.”
“Sao đột nhiên lại tới chỗ Ma Quân? Ta đi rồi ai chăm sóc muội? Hơn nữa muội có bận, không đưa ta theo thì ta cũng sẽ ở Hoa Sơn đợi muội quay về.”
“Ca ca, huynh nghe lời chút đi. Tới chỗ Mặc Thạnh một thời gian ngắn thôi.”
“Ta không đi.” Ảnh Lâm cương quyết khiến cô cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-hoa-tam/3360247/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.