"Xảo Xảo."
"Người gọi thần."
"Ngươi đi gặp hắn, hỏi xem hắn muốn gì." cô nói khiến Nguyệt Xảo thoáng chốc không hiểu chuyện gì nhưng nhanh chóng nhớ đến kẻ đang đứng đợi ở cửa nên cũng im lặng mà nghe theo
"Sao người không gặp Thần Quân? Nhỡ đâu Thần Quân không nói với Nguyệt Xảo..." Nguyệt Quế bên cạnh nói nhưng rồi lại ngập ngừng không biết nên nói sao cho đúng
"Hắn không xứng." cô đáp một cách ngắn gọn, giọng điệu lãnh đạm nhưng thực chất cô sợ bản thân gặp Mặc Thiên rồi sẽ mềm lòng "Chuyện ta nói người làm ra sao rồi?"
"Người yên tâm. Thần cùng Nguyệt Lệ vẫn luôn để ý nhất cử nhất động của Nguyệt Linh Lung. Thật sự không có gì khả nghi."
"Dần dần rồi sẽ lộ thôi. Ngươi theo ta không cần quá thân thiết với cô mẫu. Nhưng Tiểu Lệ nhất định phải thành cánh tay đắc lực cho cô mẫu."
"Chuyện này thần và Nguyệt Lệ đều hiểu. Xin người yên tâm."
"Ừm." cô gật đầu nhẹ nhưng trong lòng thầm nghĩ 'Yên tâm sao? Ta sao có thể yên tâm chứ.'
Cùng lúc này Nguyệt Xảo vội vã chạy đến, trên vẻ mặt lộ rõ vẻ mừng rỡ.
"Hoa Thần, người xem đây là gì." Nguyệt Xảo vừa nói vừa đưa ra chiếc đèn với hình dáng như một cái bình hoa nhỏ bằng cẩm thạch trắng
"Cái này... Mặc Thiên đưa cho ngươi?"
"Dạ phải. Thần Quân nói đây là Sinh Bảo Đăng, bảo vật của Thiên Giới. Thần Quân biết người đau buồn cũng cảm thấy có lỗi về những gì đã làm nên đặc biệt tặng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-hoa-tam/3315155/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.