Ngay khi tới thư phòng, cô mới bước một chân vào liền có tiếng la lớn.
"Đứng yên!" Triệu Minh Bân hốt hoảng nói
Lúc này cô mới nhìn được mọi khung cảnh trong căn phòng. Cả phòng bừa bộn, chỗ nào cũng thấy văn thơ, tranh cổ được rải đầy ra sàn. Chỉ có một lối đi rất nhỏ, chỉ vừa cho một bàn chân đi theo đường thẳng tắp.
"Đưa tay đây, ta đỡ muội." Triệu Minh Bân nói, cô cũng đưa tay ra nhưng ánh mắt không rời được khỏi đống văn chương dưới nền, chỉ sợ đạp trúng liền không yên.
Triệu Minh Bân cầm lấy tay cô, nhẹ nhàng dắt cô vào trong. Sử thái giám như hiểu ý mà đóng cửa lại từ lúc nào không hay.
"Sao huynh lại rải chúng ra đây vậy?" cô vẫn nhìn quanh một lượt mà nói
"Ta tìm một thứ. Muội xem." Triệu Minh Bân nói rồi chỉ về bức tranh sơn thuỷ hùng vĩ, hàng trăm người đang nối đuổi nhau đi trên cao lương. Không chỉ nam nhân mà còn nữ nhân, thậm chí có cả thai phụ, nhi tử mới sinh.
"Đây là Mông Cổ!"
"Muội nhìn kĩ xem, có quen thuộc không?" Triệu Minh Bân nói khiến cô tiến lại gần bức tranh, chăm chú ngắm nhìn
Nam nhân oai dũng dẫn đầu đoàn người, một tay cầm đao một tay cầm dây cương, dáng vẻ oai hùng, tự do tự tại trên thảo nguyên. Là phụ thân của cô, Cát Nhĩ Tế Cát Đặc Ba Lạp Tư, người đứng đầu bộ lạc Khoa Nhĩ Thấm.
"Cái này...?"
"Ta biết muội nhớ nhà nên đặc biệt tìm nó tặng cho muội. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-hoa-tam/2788147/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.