Đúng ba ngày sau. A Thiên quay lại cùng với bộ y phục tân lang. Còn có hai con ngựa chở một đống đồ đến. Từ y phục đến trang sức, cả những vật dụng trong nhà. Một cảnh này khiến cô ngạc nhiên.
"Tiểu Mẫn cô nương, cô thấy sính lễ như vậy đủ rồi chứ?"
'Nhiều rồi. Quá nhiều rồi.'
"Ta không có nhà, khiến cô nương chịu thiệt rồi."
'Không sao.'
"Đây là đồ tân nương, cô nương thay y phục đi. Ta đã xem rồi, nay là ngày lành tháng tốt, có thể lập tức thành thân bái thiên địa." nghe A Thiên nói vậy, cô có chút ngại ngùng nhưng vẫn nhận lấy hỷ phục
Khi cô mặc xong hỷ phục đi ra, đã thấy A Thiên đã lập xong bàn thờ cúng. Những thứ A Thiên mang đến cũng đã được bày trí trong sân, đâu ra đó. Mọi thứ khiến cô có chút bất ngờ.
Cô chậm rãi cầm lấy quạt hỷ che trước mặt rồi đi xuống. A Thiên cùng cô quỳ nơi giữa sân. Tuy không có người chủ trì hôn lễ nhưng cô và A Thiên cũng rất ăn ý.
Nhất bái thiên địa.
Nhị bái cao đường.
Phu thê giao bái.
"Tiểu Mẫn cô nương, khiến cô nương thiệt thòi rồi." nghe A Thiên nói vậy cô chỉ lắc đầu, hiện tại đối với cô như vậy là hạnh phúc nhất, viên mãn nhất
Cuộc sống bình phàm sau này cứ vậy mà diễn ra. Hàng ngày cô cùng A Thiên lên núi hái thuốc, đốn củi. Sáng sớm hôm sau mang xuống trấn bán. A Thiên cũng rất giỏi y thuật, giúp được mấy đứa trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-hoa-tam/2788109/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.