Huyện thự. Đầu của Quách Vạn Kim vẫn còn đặt ở đó, vũng máu đã loang đến mép án, tí tách nhỏ xuống đất. Suy cho cùng, địa vị của thương gia vẫn còn thấp kém, thế nên, Tiết Bạch đâu chỉ một hai lần nói với Lã Lệnh Hạo rằng phải đem Quách gia ra để giải thích.
Vụ án thích giá ở Ly Sơn, Thánh nhân bảo ta tra ra hung thủ đứng sau, trong huyện Yển Sư này có thực lực cũng chỉ có mấy người đó, nếu không phải huyện lệnh, thì là lục sự.
Tiết Bạch vừa nói, vừa vỗ vỗ lên đầu Quách Vạn Kim, tiếp tục:
Đây là người thích hợp nhất, vả lại trong lòng chúng ta đều rõ hắn chẳng hề oan uổng.
Hắn đến Yển Sư, thấy những tệ đoan rối như mớ bòng bong, nhưng không thể nào một lần trừ khử hết Lã Lệnh Hạo, Cao Sùng, Quách Hoán, Tống Miễn, Quách Vạn Kim... Hắn phải chia rẽ bọn họ, giống như dỡ một căn nhà, gõ từng viên gạch một. Thế là hắn chọn vụ án buôn bán lương nhân đơn giản nhất để bắt đầu, trước tiên gõ vào tên thương gia bên rìa nhất, trấn an vị huyện lệnh có quyền uy nhất. Khi Tống Miễn đến tiếp cận hắn, vì muốn lừa lấy chứng cứ của Vương Nghi mà đã nói rất nhiều, lời lẽ để lộ ra sự khinh bỉ đối với thương gia; Khi tra ra Quách Vạn Kim có liên quan đến Dưỡng Bệnh Phường, xâm chiếm ruộng đất của dân, buôn lậu và đủ mọi chuyện khác; Khi mua được mấy nữ cô nhi từ ám trạch... là đã có thể xác định, địa vị của Quách Vạn Kim thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212240/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.