Tây Tú Lĩnh. Ly Sơn đẹp tựa gấm hoa, nên còn được gọi là
Tú Lĩnh
, chia thành Đông Tú Lĩnh và Tây Tú Lĩnh. Nhìn từ xa, núi non trùng điệp mỹ lệ, nhưng thực chất là một nhánh của dãy Tần Lĩnh, rất cao và hiểm trở. Hoa Thanh Cung lấy Ly sơn làm phòng tuyến thiên nhiên, khi mở rộng còn xây một con đường lên núi, tên là
Ngọc Liễn Lộ
, trên núi xây nhiều cung điện thuộc ngoại uyển. Nếu Thánh nhân muốn lên núi, có thể từ cấm nội Hoa Thanh Cung ra Chiêu Dương môn, đi theo Ngọc Liễn Lộ. Đêm nay, Tiết Bạch và Dương Ngọc Hoàn không dám đi qua Chiêu Dương môn vào cấm nội, đành phải leo lên Tây Tú Lĩnh.
Ở quanh đây thôi, tìm ra nàng ta!
Tìm đi! Chúng ta cũng muốn nếm thử hương vị của Dương phi, ha ha ha...
Tiếng hò hét vang lên từ rừng cây dưới chân núi. Dương Ngọc Hoàn đang đặt chân lên vai Tiết Bạch, cố gắng trèo lên một vách đá cheo leo, nghe thấy thế liền sợ đến mức hồn siêu phách lạc. Hai tay nàng bám víu vào hòn đá, mượn nó làm điểm tựa kéo người lên, song thể chất vốn kiều nhược yếu mềm, suýt nữa thì ngã xuống.
Ta không được nữa, ta không lên nổi đâu.
Phải ráng.
Tiết Bạch biết rằng dù cấm vệ sau khi thu xếp ổn thoả cho hoàng đế sẽ quay lại dẹp loạn, nhưng không thể đến ngay được. Mà Dương Ngọc Hoàn giờ là nhân vật quan trọng nhất ở ngoại uyển, bọn nghịch tặc nhất định không ngừng đổ xô kiếm tìm nàng. Hắn cảm thấy thân hình trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212215/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.