Hữu tướng phủ. Những chậu nước đá xếp cạnh bàn, chúng thị nữ quạt phe phẩy, mang đến làn gió mát cho Lý Lâm Phủ. Hắn tuổi đã cao, lười xây tự vũ đình, thanh lương điện, chỉ quen cách hạ nhiệt đơn giản này.
Thánh nhân sắp du hạnh Hoa Thanh cung rồi.
(1)
Vậy thì triều chính lại giao hoàn toàn cho Hữu tướng xử lý, thật vất vả.
Thực ra, dù Thánh nhân ở Trường An cũng ít khi xử lý triều chính, nhưng với Lý Lâm Phủ vẫn có chút khác biệt... ít nhất hắn không sợ những hạnh thần thỉnh thoảng lại đi xin thánh ý. (2) Tỉ như vụ giáng chức Vương Xương Linh trước đây, nếu lúc đó Thánh nhân ở Hoa Thanh cung, dù Tiết Bạch có quỷ kế đa đoan thế nào, cũng không thể khiến Thánh nhân đặc biệt sai người triệu Vương Xương Linh về.
Hạnh thần can thiệp triều chính, là điều đáng ghét nhất!
Lý Lâm Phủ nghĩ vậy. Hắn thu hồi tâm thần, nhìn về phía Trần Hi Liệt nói:
Thánh nhân đến Hoa Thanh cung, vẫn sẽ xem công báo và Văn Tụy báo, ngươi đã nắm được San báo viện chưa?
Trần Hi Liệt hơi do dự, không trả lời ngay. Lý Lâm Phủ lại nói:
Nếu thuận lợi, bản tướng dự định tháng sau sẽ đề xuất thiết lập các chức quan cho San báo viện.
Hồi Hữu tướng... chuyện này, không được thuận lợi lắm.
Trần Hi Liệt chậm rãi đáp. Hắn hiểu
thuận lợi
nghĩa là điều Tiết Bạch đi, giao cho người khác san báo, mà vẫn có thể xuất bản báo chí trơn tru. Nhưng hắn thực sự chưa làm được. Một là công nghệ, dù biết dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212206/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.