Yến Ca Hành
được lưu truyền rộng rãi, nhằm châm biếm những vị tướng khinh suất khai chiến và mạo tiến tham công. Bài thơ vạch rõ những bất cập trong chính sách biên phòng, cho thấy Cao Thích đã từng bỏ công nghiên cứu kỹ lưỡng về chiến sự nơi biên cương và có những kiến giải sâu sắc. Lúc này, hắn thẳng thắn thừa nhận làm bài thơ này là nhằm châm biếm An Lộc Sơn. Thế nhưng, Tiết Bạch lại có phần nghi ngờ, không chắc liệu đây có phải thực sự là ý tứ ban đầu của bài thơ hay chỉ là lời nói của Cao Thích nhằm chiều lòng mình. Nếu là cố ý chiều lòng, vậy làm sao hắn biết mình bất mãn với An Lộc Sơn?
Hay cho ngươi, Cao Tam Thập Ngũ!
Tiết Bạch bèn nghiêm mặt, quát lên:
An Lộc Sơn là ngoại sanh của ta, ngươi lại dám làm thơ châm biếm hắn?!
Cao Thích lập tức hành lễ, định giải thích vài câu, nhưng cuối cùng lại bật cười.
Tiết Lang không cần dọa ta, dù ta mới đến Trường An chưa lâu, nhưng cũng tình cờ nghe nói chuyện ngươi cùng Vương tướng quân xông vào náo loạn Giáo Phường.
Tiết Bạch lúc này mới hiểu, thì ra chuyện mình không ưa An Lộc Sơn đã bị người hữu tâm nhận ra. Hắn bèn hỏi:
Vậy ngươi là vì chiều lòng ta nên mới nói như thế?
Cao Thích mỉm cười:
Bài thơ ta viết từ mười năm trước, sao có thể là vì chiều lòng Tiết Lang?
Câu trả lời lanh lợi này khiến những người trong sảnh không khỏi bật cười. Cười xong, sắc mặt Cao Thích lại dần nghiêm túc, kể về chuyện năm xưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212172/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.