Trường An ngày càng lạnh hơn. Tiết Bạch xuống ngựa trước Dương Tiêm trạch môn ở Tuyên Dương phường, lập tức có gia nhân chạy ra che ô cho hắn. Bước vào trong, hai bên bậc thềm đứng đầy Kim Ngô vệ, đình viện trang hoàng lộng lẫy, chẳng kém gì Hữu tướng phủ. Vào đến nghị sự sảnh, hơi ấm phả vào mặt, hai mỹ tỳ ngoan ngoãn tiến lên giúp hắn cởi cẩm cừu (1),rồi dẫn hắn vòng qua bức bình phong. “Tiết lang đến.” Trong sảnh mọi người đồng loạt đứng dậy. Nhìn quanh một lượt, quan viên trong Dương đảng phần lớn đều mặc quan bào xanh nhạt không hoa văn. Chỉ có vài vị mặc lục bào ngồi hàng đầu, trong đó có Đỗ Hữu Lân, Nguyên Tái, còn hồng bào duy nhất chính là Dương Chiêu. Lúc này, sau bức bình phong vang lên một tràng cười sang sảng, Dương Tiêm bước ra từ phía sau, ra hiệu Tiết Bạch ngồi xuống ghế bên cạnh chỗ chủ tọa. “Nghe nói A Bạch gần đây sắp nạp thiếp, đáng mừng, đáng mừng! Ta đã chuẩn bị một chút lễ mọn, lát nữa sẽ cho người mang đến phủ thượng.” “Đa tạ A huynh quan tâm.” Trước mắt Tiết Bạch vừa có được thánh quyến, vừa hữu dụng, đừng nói là nạp thiếp, dù hắn có vấp ngã ngoài đường, người khác cũng có thể tìm cớ để tặng lễ. Hôm nay Dương đảng cùng nhau thương nghị không phải là đại sự gì, chỉ thảo luận cách phổ biến giấy trúc mà thôi. “Qua đông là đến Xuân thí, hiện tại không ít hương cống đã theo đoàn vận chuyển lương thực mùa thu sớm tới Trường An chuẩn bị khảo thí, trong số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212159/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.