Vào cuối tháng Mười, Trường An có tuyết nhỏ, cỏ cây phủ sương. Diên Thọ phường, Vương Trung Tự trạch. Hôm nay, Vương Uẩn Tú sau bao ngày xuất giá trở về nhà, sắp xếp gia nhân quét dọn sân vườn, chuẩn bị qua vài ngày nữa đón Vương Trung Tự hồi kinh thuật công. Nàng dạo này vô cùng lo lắng, vì Dương Tiêm cố ý sai Nguyên Tái hù dọa nàng,
Bùi Miện án có thể liên lụy đến Vương tướng quân, hãy nhanh chóng đầu nhập Dương đảng để bảo toàn mạng sống.
Tin tức về đánh hạ Thạch Bảo Thành khiến nàng tạm thời thở phào nhẹ nhõm, hy vọng mọi chuyện đúng như Lý Tĩnh Trung nói, kế sách biên trấn dùng người Hồ chỉ là vì muốn khích lệ Hồ tướng, đốc xúc chiến sự. Nếu chiến sự thuận lợi, có lẽ mọi chuyện sẽ ổn thỏa. Bỗng nhiên, tiếng vó ngựa vang lên. Vương Uẩn Tú nhận ra có hàng chục kỵ binh, hơn nữa tốc độ di chuyển trong con ngõ nhỏ cực nhanh, không phải người thường có thể làm được. Đại môn lâu ngày chưa mở chậm rãi được đẩy ra, bụi bay mù mịt. Tiếng ngựa hí cùng tiếng bước chân dồn dập truyền đến, Vương Uẩn Tú quay đầu lại, nhìn thấy bóng dáng phong trần mệt mỏi, kinh ngạc tới mức giọng nói mang theo tiếng nức nở.
Phụ thân!
Nàng lập tức chạy đến trước mặt Vương Trung Tự, ôm quyền, hành quân lễ, kìm nén nỗi nghẹn ngào, hỏi:
Phụ thân sao đã trở về?
Không hổ danh là tướng môn chi nữ, động tác dứt khoát, không hề mang dáng vẻ yếu đuối của nữ nhi.
Thánh Nhân triệu gấp, nên ta tức tốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212157/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.