Người bên cạnh Bùi Ngự sử nói, hắn sẽ ở lại Đại Lý Tự cả đêm để xử lý công việc.
Đêm khuya, một đội Hữu Kiêu vệ đến Đại Lý Tự, nghe người gác cổng nói vậy, liền bước nhanh vào trong nha thự. Phía sau còn có vài ngục tốt đi theo, cười xòa nói:
Hẳn là Bùi Ngự sử đang đích thân thẩm vấn phạm nhân.
Không đúng quy trình. Dẫn đường, phạm nhân ở đâu?!
……
Ánh lửa từ ngọn đuốc và tiếng bước chân đã làm xáo động sự yên tĩnh trong công phòng. Bùi Miện đứng bên cửa sổ, nghiêng tai lắng nghe, đằng xa có tiếng quát tháo. Hắn đoán rằng chính vì Trịnh Kiền chưa bị áp giải vào ngục, nên chả trách bản thân vừa vào Đại Lý Tự liền bị tạm giam. Dương Hồi đã lợi dụng danh nghĩa của mình để cướp người đi, đủ thấy Dương Hồi chẳng hề bận tâm đến sự sống chết của mình. Hai cái tát trước đó, xem như nhận vô ích. Bùi Miện đảo mắt, nói:
Người của Nam nha đến rồi, nếu nhìn thấy các ngươi ở đây, nhất định sẽ liên lụy phò mã. Tốt hơn hết, các ngươi trốn đi, để ta ra ứng phó.
Hai kẻ cải trang thành nô bộc canh giữ Bùi Miện là tay chân thân tín của Dương Hồi, nghe vậy nhìn nhau, vẫn còn cảnh giác.
Ngươi đi cùng chúng ta.
Bùi Miện ngạc nhiên vì bọn họ đã có chuẩn bị, loại người cao cao tại thượng như Dương Hồi, tuyệt đối không thể chu đáo như vậy, chắc chắn sau lưng lại là Tiết Bạch. Hắn đã từng hợp tác với Tiết Bạch một lần, lần đó, thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212133/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.