Buổi trưa ăn quá no dễ gây buồn ngủ. Đỗ Ngũ Lang chỉ đọc vài câu kinh thư, đã lại ngả lưng ngủ trong phòng khách. Đây cũng là một trong những lý do hắn thích đến Tiết trạch, không ai nghiêm khắc ép hắn học hành cả. Ngủ đến chiều, tiếng gõ cửa
cốc cốc cốc
làm hắn tỉnh giấc, có người ngoài sân đang lớn tiếng hỏi
Tiết lang quân thật sự không có ở đây sao?
Sau đó, ba huynh đệ Tiết gia la hét ầm ĩ. Đỗ Ngũ Lang giật mình tỉnh dậy, thầm nghĩ động tĩnh như vậy, chắc là có người đến tìm Tiết Linh đòi nợ. Chạy ra ngoài phòng khách, đã thấy một đại hán khôi ngô đang đứng giữa sân, đem ba huynh đệ Tiết gia treo ở trên thân, trông như trên một cây đại thụ treo ba con hầu tử.
Quách tướng quân?
Ngũ Lang đừng gọi ta như vậy.
Quách Thiên Lý nói:
Ta không còn là tướng quân nữa, vừa bị giáng chức rồi.
Đỗ Ngũ Lang dụi mắt, mời hắn vào đại sảnh ngồi, không cần hỏi, Quách Thiên Lý đã bắt đầu tuôn ra tâm sự.
Đã hai ba tháng không gặp nhau nhỉ, Ngũ Lang ngươi có biết tại sao ta bị giáng chức không? Đó là vì ta đắc tội quá nhiều người!
Ồ?
Tháng tư, Hữu Kim Ngô vệ Tướng quân Đổng Diên Quang nói muốn đi đánh Thạch Bảo thành, một tên ngốc như hắn làm sao có thể đánh chiếm được chứ? Ngay cả việc tọa trấn Kim Ngô vệ nha môn còn làm không xong, nên ta mới nói, Đổng Diên Quang chỉ là một cục phân cứng, gõ nhẹ liền vỡ, còn trông mong hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212121/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.