Nhà lao này ánh sáng yếu ớt, mờ mờ tối tối, nhưng các vật dụng đều rất đầy đủ, thậm chí trên bàn còn bày ấm nước. Đỗ Ngũ Lang nắm lấy tấm chăn sạch sẽ, kinh hỉ nói:
Tốt thế này? Đây là lần đầu tiên ta nghe nói Bắc Nha ngục, không ngờ lại là nhà ngục tốt nhất.
Ngươi đã đến qua các nhà ngục khác rồi à?
Kinh Triệu Phủ ngục, Đại Lý Tự ngục đều đi qua, chỉ có Hình bộ ngục là chưa đi.
Đỗ Ngũ Lang đếm từng ngón tay, nói:
Long Vũ quân thực sự ai nấy đều chỉnh tề oai vệ, không giống Kinh Triệu bất lương nhân, mặt mũi đáng ghét, hung ác xảo quyệt.
Chúng ta chính là hộ vệ của Thiên tử, sao có thể so sánh với lũ cặn bã kia?
......
Khi Trần Huyền Lễ bước vào nhà lao, nghe thấy bên trong vẫn đang trò chuyện.
Tướng quân lần sau đến Phong Vị Lâu ăn món xào, ta sẽ vì tướng quân giữ lại gian phòng tốt nhất......
Ngươi ra ngoài được mới tính!
Trần Huyền Lễ cất tiếng ngăn lại. Đỗ Ngũ Lang ngẩng đầu lên, liền thấy vị Đại tướng quân này cao lớn đến nỗi đầu gần đụng vào trần nhà, khí thế đáng sợ áp tới, lúc này hắn mới cảm thấy sợ hãi.
Đại tướng quân tra hỏi, tất cả ra ngoài.
Dạ.
Đại tướng quân, ta... ta sẽ nói thật mọi chuyện, không cần dùng hình phạt, không dùng hình ta cũng sẽ nói.
Đỗ Ngũ Lang lắp bắp nói.
Hàn Dũ ở đâu?!
Đỗ Ngũ Lang rất ngạc nhiên, sững sờ một lúc, mới nói:
Ta, ta chưa từng gặp Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212108/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.