Lý Tụ sững người trong chốc lát, sau đó quay đầu lại, dùng ngữ khí sâm nhiên gằn từng chữ:
Ngươi vừa nói gì? Thử lặp lại lần nữa xem.
Ta không muốn ở rể.
Tiết Bạch thản nhiên đáp.
Vì vậy, ta đến Quắc Quốc Phu Nhân phủ dâng món xào, hy vọng nàng có thể giúp ta xin một chức quan, để ta xứng với tướng phủ thiên kim.
Đêm hôm trước hắn từ chối hầu hạ Dương Ngọc Dao mà đứng trong sân, đêm qua vẫn luôn dạy Đặng Liên xào nấu, những chuyện này đều được nhiều nô tỳ trong phủ nhìn thấy. Dương Ngọc Dao không nghiêm khắc quản lý gia nhân như Lý Lâm Phủ, dẫn đến vô số lời đồn đại về nàng, như chuyện nàng từng nuôi tiểu hầu rồi biến thành mỹ nam tử chẳng hạn, nàng cũng không thèm quan tâm... Tóm lại, Tiết Bạch tin rằng Hữu tướng phủ nhất định có thể nghe ngóng được. Vậy nên, nếu hắn đã không bước ra một bước kia, thì sẽ không bị giết. Lý Tụ nghĩ mình đáng lẽ phải nổi trận lôi đình, nhưng không có. Ngược lại, rốt cuộc hắn cũng có thể hiểu Tiết Bạch hơn một chút. Đều là nam nhi có chí khí, ai lại muốn ăn nhờ ở đậu, ngày qua ngày chịu cảnh uất uất ức ức? Ý niệm này vừa thoáng qua, Lý Tụ lại cảm thấy Hữu tướng phủ gia thế bất phàm, không phải nhà khác có thể so sánh, Tiết Bạch thật không quá biết điều.
Ngu xuẩn!
Lý Tụ chỉ tay mắng:
Ngươi nghĩ mình là Lý Thái Bạch, chỉ cần có người tiến cử là được vào Hàn Lâm viện sao? Ngươi mới bao nhiêu tuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212060/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.