Lúc chạng vạng tối, trong hình phòng của Kinh Triệu Phủ lại thêm rất nhiều người.
Đạo sĩ Phương Đại Hư, dùng “đồ sấm” vì Đỗ gia mưu lập Thái tử lên ngôi, sau khi sự bại liền định chạy trốn, có đúng không?!
Oan uổng quá! Bần đạo chỉ là không muốn bị liên lụy bởi Đỗ gia nên mới ly khai Đỗ trạch.
Hỏi ngươi thêm lần cuối, ngươi có thấy Thái tử phái người đến Đỗ trạch, cùng Đỗ Hữu Lân thương nghị tiêu hủy chứng cứ chi sự hay không?
Oan uổng quá!
Còn dám xảo biện, trọng hình!
......
Cát Ôn lại không vào hình phòng, mà dừng bước dưới mái hiên, chắp tay đứng đó, vừa nghe tiếng gào thảm thiết vừa ngắm cảnh tuyết. Đợi đến khi âm thanh trong hình phòng giảm dần, Tân Thập Nhị bước tới bẩm báo:
A Lang, Phương Đại Hư đã khai. Nhưng Đỗ gia quản sự Toàn Thụy, sống chết không thừa nhận Tiết Bạch do Thái tử phái đến, chỉ nói là nhặt được.
Nhặt được? Ngươi nhặt một người cho ta xem thử.
Tiểu nhân lại đi thẩm.
Cát Ôn không phản đối, lẩm bẩm:
Theo lời khai của tiện tỳ kia, hắn đã giao chứng cứ cho Thái tử, nhưng không thấy Thái tử phản ứng.
Chúng ta vẫn có thể tìm cách chứng thực tội danh của Đỗ gia.
Điều này có trọng yếu không?
Cát Ôn nói:
Giết sạch Đỗ gia thì sao? Mấu chốt là Thái tử, Thái tử, Thái tử!
Tân Thập Nhị vội đáp:
Thái tử đã phái Tiết Bạch đến Liễu Tích trạch phóng hỏa tiêu hủy chứng cứ, vô cùng xác thực, người đang ở trong biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212009/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.